Tiêu Tề Dự thấy nàng nở nụ cười, lại vỗ lên đỉnh đầu nàng, nói:
"Cười cái gì chứ! Bây giờ ta đến nhà nàng là chuyện thiên kinh địa nghĩa [1], đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi."
Tống Ngọc Tịch nghe hắn nói như vậy, thì trên mặt lập tức không cười nổi, nhíu mày nói: "Cái gì gọi là chỉ mới bắt đầu? Chàng muốn gặp ta thì đi Phù Dung viên không phải là được rồi sao, sao lại phải đến nhà làm gì?"
Tiêu Tề Dự nhìn trái nhìn phải một chút, rồi mới nói:
"Nếu ta không đến nhà nàng, làm sao mà biết được hóa ra nàng ở nhà lại biết điều như vậy. Chỉ để thấy được phần nhu thuận này của nàng, ta cũng nên năng qua lại mới phải."
Tống Ngọc Tịch trợn mắt với hắn, nhưng khóe miệng lại nhếch lên. Tiêu Tề Dự nhìn đến ngứa ngáy, đột nhiên cũng có chút hoài niệm lúc chỉ có hai người với nhau, cho dù ăn không được thịt lớn, nhưng một ít canh thịt vụn vẫn có thể ăn được, nhưng ở nơi công cộng thế này, hắn ngay cả nắm tay nàng cũng không được, chẳng qua bàn tính này tạm thời còn không thể để Tống Ngọc Tịch biết được.
Lâm thị để cho phòng bếp mang thức ăn lên, Tống Dật cũng ôm An ca nhi đi vào, Tống Ngọc Tịch vội vàng đứng lên, đi đến bên cạnh bàn giúp Lâm thị sắp xếp. Tống Dật mời Tiêu Tề Dự ngồi vào bàn, Tống Ngọc Tịch ngồi ngay bên cạnh Tiêu Tề Dự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play