Tiêu Tề Dự ôm Tống Ngọc Tịch, ánh mắt lạnh lùng nhìn một gốc hoa lan trên bệ cửa sổ, nói sâu xa: "Bà ta đúng là một mẫu hậu tốt, chỉ là, trong mắt bà ta từ trước đến nay chỉ có quyền lợi, chỉ có bản thân mình. Năm đó sau khi bà ta sinh ta ra, thấy ta thân thể yếu ớt, liền giả làm người tốt đưa ta cho Tiền Hoàng hậu nuôi dưỡng. Thứ nhất là biểu lộ lòng trung thành với Tiền Hoàng hậu, thể hiện rộng lượng. Thứ hai cũng là cảm thấy ta sống không nổi, muốn ta chết trong tay Tiền Hoàng hậu, như thế Tiền Hoàng hậu sẽ mắc lỗi lầm. Nhưng bà ta thật sự không ngờ chính là, sau khi rời khỏi tay bà ta, ta ở bên cạnh Tiền Hoàng hậu càng lớn càng tốt, thân thể ốm yếu nhiều bệnh cũng dần dần cường tráng lên. Phụ hoàng phong ta làm Thái tử, lúc đó bà ta lại đến lấy lòng. Ban đầu ta cảm thấy rất vui vẻ, cho đến khi ta nghe ma ma bên cạnh bà ta nói chuyện xưa, mới biết lý do vì sao năm đó bà ta đưa ta đến bên Tiền hoàng hậu. Sau đó, tuy ta đối với bà ta có chút khúc mắc, nhưng kiếp trước, dựa vào lương tâm mà nói, ta đối với bà ta và Tiêu Tề Thai cũng không tệ, bất luận ta làm cái gì, đều sẽ nghĩ đến bọn họ, có đồ gì tốt, cũng sẽ muốn để lại cho Tiêu Tề Thai một phần... Nhưng cuối cùng ta đã nhận được gì? Tiêu Tề Thai giết phụ hoàng, cùng mẫu hậu nắm giữ trong cung, nhốt ta ở ngoài thành, không cho ta vào kinh. Thậm chí phái ra mấy trăm ám vệ muốn chặn giết ta, nếu không phải đám ám vệ chỉ nhận một đời truyền một đời chủ nhân, thì nói không chừng ta đã bị bọn họ giết chết ở ngoài thành."
Tống Ngọc Tịch lắng nghe rất chân thành. Lúc trước nàng chưa từng nghe Tiêu Tề Dự nói qua chuyện năm đó, kiếp trước xác thực nàng cũng không có tư cách để nghe được những chuyện này. Hiện giờ nghe hắn nói đến mới nhớ tới, lúc trước Hoài vương sở dĩ có thể đăng cơ, quả thật là dựa vào Hoàng hậu nương nương đứng ra bảo đảm, nhưng lúc đó nàng cũng không nghĩ nhiều, dù sao nàng cũng không quen biết với Tiêu Tề Dự, cho dù đồng tình với chuyện mà Thái tử gặp phải, thì cũng không có cách nào trợ giúp được bất cứ điều gì.
"Cho tới bây giờ chưa từng nghe chàng nói qua những chuyện này... Còn sau đó thì sao?"
Tiêu Tề Dự thở dài, tiếp tục nói: "Sau đó? Sau đó ta giết trở về kinh thành, đoạt vị trí Tiêu Tề Thai, giam lỏng mẫu hậu trong cung, cũng không giết bà ta! Sau đó, ta liền trùng sinh, không nghĩ tới nàng cũng vậy, nàng nói xem chúng ta vòng một vòng lớn như vậy, thật sự là không đáng mà."
Tống Ngọc Tịch cúi đầu cười khẽ, lại hỏi một câu: "Vậy kiếp này chàng chuẩn bị xử trí như thế nào?"
"Kiếp này bọn họ cũng chưa làm gì, ta phái người nhìn là được rồi, nếu bọn họ thật sự làm cái gì, vậy đừng trách ta không khách khí. Bà ta sinh ra ta, ta sẽ không đả thương tính mạng bà ta, còn Tiêu Tề Thai ấy hả... Liền xem vận mệnh của chính hắn đi."
Sau khi Tiêu Tề Dự nói xong, Tống Ngọc Tịch chợt nhớ tới chuyện của Kỷ gia, sau đó đem hoài nghi trong lòng mình, tất cả đều nói ra hết với Tiêu Tề Dự, vốn dĩ nàng cho rằng Tiêu Tề Dự sẽ kinh ngạc, nhưng không ngờ, hắn chỉ gật đầu, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT