Lời Tống Dật xoay quanh tai Lâm thị, cúi đầu nhìn ông siết chặt cánh tay mình, không biết vì sao, đột nhiên muốn cười:
"Ngoài miệng ông nói không ngại, nhưng tay lại siết chặt như vậy là làm sao?"
Tống Dật ngẩn người, sau đó mới phản ứng lại Lâm thị đang trêu ghẹo mình, bật cười: "Ta siết chặt một chút, đỡ cho nàng đổi ý. Ta nói cho nàng biết, từ khi nàng theo ta vào cửa nhà này, thì cả đời này nàng đừng mơ rời đi. Dù sao làm thiếp cũng là một đời, làm thê tử cũng là một đời, cả đời này, ta cứ quấn lấy nàng."
Lâm thị bị ông nói có chút ngượng ngùng, quay đầu xì ông một cái, nói:
"Đừng náo loạn, có bao nhiêu người đấy, mau buông ra đi."
Tống Dật lại thơm lên mặt bà một cái, lúc này mới chậm rãi buông bà ra, cũng không để cho bà rời đi, mà là xoay người, tiếp tục ôm người vào trong ngực, nói: "Chuyện này, chúng ta cứ quyết định như vậy nhé. Khuê nữ cũng không nhỏ, nếu thái tử bên kia đã chuẩn bị tốt, đoán chừng trong cung sẽ muốn hạ chỉ. Nếu lúc đó, nàng là đích phu nhân (vợ cả), thì ngoài mặt khuê nữ và thái tử cũng đẹp hơn một chút, không phải sao?"
Lâm thị nhìn Tống Dật, cụp mí mắt xuống, nói: "Tôi... Chính là sợ người khác nói. Ông biết không, da mặt tôi mỏng, làm thiếp của ông, bình thường ngay cả cửa cũng không tiện đi ra, nhưng thoáng cái lại để cho tôi làm thê tử của ông..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play