Đối với lời chua ngoa của Tống Ngọc Thiền, Tống Ngọc Tịch cũng không muốn bình phẩm gì, chỉ nhếch môi cười cười, sau đó liền đứng dậy đi ra khỏi đình.
Tống Ngọc Thiền nhìn bóng lưng nàng rời đi, mà âm thầm cắn răng nắm chặt tay. Hiện giờ còn chưa phải là người của Thái tử, đã kiêu ngạo như vậy, nếu sau này nàng ta thật sự bay lên đầu cành, chẳng phải là càng không coi mình ra gì? Tống Ngọc Thiền trông có vẻ có chút tức giận, đi ra từ trong đình, cũng không nói một tiếng với Tống Ngọc Tịch và Tống Ngọc Hàn, đã liền rời khỏi viện nhỏ.
Tống Ngọc Hàn nhìn bóng lưng nàng ta rời đi, nói với Tống Ngọc Tịch: "Muội cứ không nể mặt nàng ta như vậy, khẳng định nàng ta đã tức điên lên rồi."
Tống Ngọc Hàn bây giờ cũng đã biết cách làm người của Tống Ngọc Thiền như thế nào. Sự hòa thuận của tỷ muội trong quá khứ vậy mà toàn bộ lại là giả dối. Sở dĩ hòa thuận, đó là bởi vì mọi người không có xung đột lợi ích. Cho đến khi Tống Ngọc Tịch trở lại Tống gia, cân bằng trong nhà bị phá vỡ, vẻ ngoài giả dối kia mới bị xé rách, lộ ra nguyên hình, tất cả mọi người mới sửng sốt nhận ra, thì ra thực tế lại là cái dạng này.
"Cho dù có tức điên lên thì ta cũng không có cách nào khác, nói chuyện kỳ quặc quái gở, ta cũng không thể một mực bợ đỡ nàng ta." Tống Ngọc Tịch đón An ca nhi từ trong tay Tống Ngọc Hàn, và nói như vậy.
Tống Ngọc Hàn gật đầu, nói: "Ừ, cũng đúng. Hai năm nay không biết chuyện gì xảy ra với đại tỷ, nàng ta thay đổi đến mức ta cũng sắp không nhận ra nữa rồi. Cũng không còn thân thiết đối với tỷ muội chúng ta, còn Mộng tỷ nhi với nàng ta hiện giờ lại tốt như muốn mặc chung một cái quần vậy."
Tống Ngọc Tịch nhìn nàng, hỏi: "Mộng tỷ nhi gần đây như thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT