Kỷ Lan vỗ bàn một cái, giận dữ nói: "Câm miệng! Những lời này là một cô gái chưa lấy chồng như ngươi nên nói sao? Cái gì chọn với không chọn, hay cho một cô nương băng thanh ngọc khiết, ngươi cũng không biết e lệ, trời sinh không có lòng tự trọng sao?"
Tướng quân phu nhân Đào thị muốn lấy lòng Kỷ Lan, cho nên phụ họa một câu: "Một cô nương gia đích xác không nên nói những lời này, Tống Thất tiểu thư đây là gà mái gáy sáng [1], xen vào việc của người khác."
[1] gà mái gáy sáng: ngày xưa ví von phụ nữ trộm quyền loạn chính.
Đối với lời nói ác độc của Kỷ Lan và Đào thị, Tống Ngọc Tịch cũng không thèm để ý, mà chỉ nhếch khóe môi, lạnh lùng nói:
"Xác thực những lời này không nên là một cô nương chưa lấy chồng như ta nói, thế nhưng tổ mẫu nằm bệnh trên giường, phụ thân lệnh cho ta quản gia, trong phủ xảy ra chuyện lớn như vậy, hai vị tỷ tỷ được người cầu thân, vậy mà mẫu thân chưa từng phái người thông báo cho ta biết, thì thôi cũng không sao, ta tự mình đến cũng giống nhau. Cho dù có một số điều ta không nên nói, nhưng ta không thể không nói, dù sao cũng liên quan đến chung thân hạnh phúc của hai tỷ tỷ, không phải sao? Chung thân hạnh phúc của hai vị tỷ tỷ, chuyện này chung quy cũng là chuyện của ta đấy, hơn nữa đây đều là chuyện của Tống gia ta, cũng không phải chuyện của phủ Tướng quân, nhưng ta quản chuyện nhà mình, lại bị người ta nói là gà mái gáy sáng, cái này ta thực sự không hiểu nổi, rốt cuộc ai là gà vậy, thưa Tướng quân phu nhân, bà thấy sao?"
Đào thị vẻ mặt đỏ bừng, vốn chỉ là muốn phụ họa một tiếng với Kỷ Lan, lại bị nha đầu này đả thương, hơn nữa bà ta bị nói mà cũng không có cách nào phản bác lại, nhưng lại không thể im lặng như vậy, bèn đứng lên chỉ vào Tống Ngọc Tịch nói:
"Ngươi! Thật là một cô nương miệng lưỡi điêu ngoa. Tống phu nhân, Thất tiểu thư nhà cô không ra thể thống như vậy, còn thô bỉ hơn so với cả người ở nông thôn. Người nông thôn, còn biết tôn trọng quyền quý, nhưng ngươi mới là một tiểu cô nương chưa lấy chồng, mà lại có thể ăn nói ngông cuồng như thế này, nói ta là gà, ta từng này tuổi, làm tổ mẫu ngươi cũng còn dư sức rồi, vậy mà trong mắt ngươi lại không coi ai ra gì như thế này. Tống phu nhân, chẳng lẽ bà cũng để mặc như vậy sao? Nếu Tống gia cô nương đều là có tình hình như vậy, vậy, vậy, cửa hôn sự này, ta nghĩ vẫn nên bỏ qua đi. "

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play