Tống Ngọc Tịch nghe được thì nheo mắt lại, một lúc lâu sau mới nói: "Sao tỷ lại lấy được quần áo của huynh ấy? Huynh ấy để cho tỷ giặt sạch à? Tỷ mang về giặt, người trong nhà không có ý kiến? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? Tỷ nói rõ ràng cho ta!"
Mẫn Lam nhìn Tống Ngọc Tịch, suy nghĩ một hồi, rồi dứt khoát bất chấp tất cả, thở ra một hơi rồi nói:
"Thật ra là, ta thích ca ca của muội, ta nói với người gác cổng của thư viện là ta là nha hoàn nhà huynh ấy, thừa dịp huynh ấy không có ở đây, đi vào phòng huynh ấy lấy xiêm y đi. Ta giặt ở trong tiểu viện của mình, nên không ai biết. Nếu không phải bị muội bắt gặp, thì muội cũng sẽ không biết."
Tống Ngọc Tịch quả thực muốn giơ ngón tay cái lên với nàng, có vẻ dùng một ít thời gian tiêu hóa lời Mẫn Lam nói. Một lúc lâu sau mới hỏi: "Vậy huynh ấy có ý gì? Cứ như vậy mà ngầm đồng ý cho tỷ giặt quần áo cho mình?"
Mẫn Lam có vẻ có chút buồn rầu: "Không có! Ta mới giặt một lần, lần trước đưa hai bộ trở về, làm cho huynh ấy suýt tức chết. Nếu huynh ấy chịu để cho ta giặt quần áo cho huynh ấy thì tốt rồi, chính là huynh ấy không chịu, rõ ràng là nam nhân, mà lại lề mà lề mề, khiến ta sầu chết người rồi."
"Tỷ còn oán giận, cho dù ta là nam, ta, ta cũng bị tỷ dọa. Không phải, hơn nữa, tỷ thích huynh ấy từ khi nào vậy? Ta, làm sao mà ta không biết gì cả?"
Tống Ngọc Tịch hồi tưởng trước đó, biểu tình của Mẫn Lam khi lần đầu tiên nhìn thấy Kỷ Hành, mặc dù nói có chút ngốc, nhưng nàng cũng không nghĩ đến phương diện đó. Nhưng thật không ngờ, chân tướng ẩn giấu phía sau lại mạnh mẽ như vậy. Lá gan của Mẫn Lam cũng quá lớn, cư nhiên nói mình là tỳ nữ nhà ca ca, sau đó đi đến chỗ huynh ấy ở lấy xiêm y về nhà giặt sạch, cái này, phải thích Kỷ Hành dường nào mới làm được!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play