Đợi đến khi cửa phòng đóng lại, Tống Ngọc Tịch quay lại muốn hỏi Tiêu Tề Dự, ai biết vừa quay đầu lại, toàn bộ thân thể đã bị kéo ra chỗ tối tăm ở phía sau cửa, lưng dán lên vách tường lạnh lẽo, vừa muốn kinh hô thành tiếng, đã bị người nào đó chặn miệng lại, hết thảy đến quá đột ngột, khiến Tống Ngọc Tịch kinh ngạc, nhưng đồng thời thân thể cũng mềm nhũn, kiệt lực khắc chế, không để cho mình phát ra tiếng.
Cứ hôn như vậy một lúc lâu, cho đến khi Tống Ngọc Tịch không thở nổi, Tiêu Tề Dự mới buông nàng ra, dùng ngón tay vuốt ve cánh môi đẫy đà của nàng, giọng khàn vang lên bên tai nàng:
"Không có dặn dò, mà lại đi cùng với Lý Trạm? Sao vậy? Nếu không phải ta đã sớm phái người theo dõi nàng, có phải nàng còn muốn cùng hắn kéo dài tiền duyên hay không?"
Tống Ngọc Tịch trong đầu như nổ "bùm" một tiếng, nói: "Chàng phái người theo dõi ta?"
Tiêu Tề Dự không nói gì, bầu không khí đè nèn quanh thân hắn đã nói rõ hết thảy.
Tống Ngọc Tịch mới chợt hiểu ra, có chút dở khóc dở cười, cuối cùng nàng cũng hiểu được căn nguyên khác thường của tên này đêm nay. Nàng liếm liếm môi, muốn giải thích một chút, lại không cẩn thận liếm lên ngón tay của chàng, không có mùi vị gì, nhưng lại làm cho đầu lưỡi của nàng tê dại. Đầu ngón tay của chàng chỉ cảm giác được đầu lưỡi ấm áp, còn muốn vào thăm dò một chút, thì lại bị Tống Ngọc Tịch khẽ cắn chặt hàm răng, xác thực cắn một cái trền lòng ngón tay của mình, lúc đó đầu ngón tay không thành kia mới vội vàng lui ra ngoài.
"Nói nhảm cái gì vậy! Không phải chỉ đoán câu đố thôi sao? Ai sẽ kéo dài tiền duyên với hắn ta? Chàng có cần phải tức giận như vậy không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play