Dự kiến sinh của Lâm thị là vào giữa tháng Chạp, nhưng cho đến ba mươi Tết, bà vẫn không có gì động tĩnh, vẫn ăn uống đi lại như thường lệ, thái y một ngày chẩn ba hồi mạch, xác định hài tử rất tốt, chính là không biết vì sao vẫn chưa sinh ra.
Đêm ba mươi Tết, mọi người ngồi cùng nhau ăn bữa cơm tất niên, sau bữa cơm các tỉ muội tụ tập cùng nhau đánh bài đón năm mới, Tống Ngọc Mộng lấy một tấm ngọc lan, thuận miệng nói:
"Thất muội muội, chẳng lẽ di nương ngươi đang mang thai Na Tra?"
Một bàn tỷ muội cười theo, Tống Ngọc Tịch cũng nở nụ cười, nhìn lá bài trên bàn, sau đó buông một tấm trong tay xuống, nói: "Ai biết chứ! Đứa bé không ra khỏi bụng, thì ngươi không thể đánh nó, không thể mắng nó, mà còn phải dỗ dành nó."
Tống Ngọc Mộng có một đệ đệ mà gần như là do một tay nàng ta nuôi lớn, nói về việc mang theo đứa bé, nàng ta còn rất xúc động, nói: "Bây giờ là nó còn chưa đi ra đấy, đợi đến lúc đi ra rồi, muội liền biết cái gì gọi là đánh không được mắng cũng không xong. Thân thể mềm mại đến mức muốn ôm cũng không dám ôm đâu."
Tống Ngọc Hàn đánh một lá bài hoa quế, nói: "Muội có kinh nghiệm mang theo hài tử đến lúc đó Thất muội muội còn phải đi thỉnh giáo ngươi đấy."
Tống Ngọc Mộng đắc ý nhướng mày: "Thất muội muội muốn đến hỏi ta, ta chắc chắn sẽ dạy nha! Chỉ sợ đến lúc đó Thất muội muội, ngay cả ôm cũng không chịu cho ta ôm đệ muội bảo bối của mình đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT