Tống Ngọc Thiền cười hai tiếng, rồi mới nắm tay Tống Ngọc Tịch, nói:
"Thất muội muội cũng đừng tự coi nhẹ mình, phụ thân và tổ mẫu đều yêu thương muội như vậy, làm sao cam lòng gả muội cho một người phố phường chứ. Muội cưới yên tâm chờ đến ngày nghị thân, với tướng mạo này của muội, đương nhiên sẽ có nhiều thế gia công tử muốn cầu hôn đấy."
Tống Ngọc Tịch liền khoát khoát tay, không muốn nói tiếp đề tài này với nàng ấy. Tống Ngọc Mộng thì âm thầm nhếch miệng, nói: "Đại tỷ luôn nói tốt để lừa gạt người khác. Với thân phận này của Thất muội muội, thì có thế gia nào nguyện ý..."
Nói được một nửa, Tống Ngọc Mộng cũng tự ý thức được mình đã nói sai, vội vàng dừng lại, mím môi không nói tiếp nữa.
Tống Ngọc Tịch nhìn các nàng, cũng không cảm thấy Tống Ngọc Mộng chán ghét, mà ngược lại cảm thấy nàng ta chỉ nói sự thật, thân phận của nàng đúng là loại mà các thế gia bình thường chán ghét, lại nói sẽ có thế gia công tử đang chờ để cầu hôn nàng, đây không phải là lời nói dối để gạt người sao?
Thấy Tống Ngọc Thiền xấu hổ cúi đầu, Tống Ngọc Tịch cũng không để ý cười cười, nói: "Ngũ tỷ tỷ nói là thật! Nhưng Đại tỷ tỷ cũng thật tâm đối tốt với ta, chỉ là bản thân ta không biết cố gắng mà thôi."
Tống Ngọc Mộng nghe xong lời của Tống Ngọc Tịch nói thì chỉ nhàn nhạt cười lạnh một tiếng, đảo mắt trên người Tống Ngọc Thiền hai vòng, rồi lại nhìn Tống Ngọc Tịch, rốt cuộc cũng không tiếp tục tranh luận về chủ đề này nữa, dù sao thì đây cũng không phải chuyện của nàng ta. Đại tỷ giờ đây thì yên tâm rồi, nàng ấy sắp trở thành Định Vương phi rồi, nên lúc nói chuyện khó tránh khỏi thể hiện một chút, không biết đến sự khó khăn của người khác, nhưng nếu Tống Ngọc Tịch tự bản thân không so đo, thì nàng ta còn có gì để nói đâu chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play