Tống Ngọc Tịch nhớ tới hắn ngồi xe ngựa của mình mà tới đây, nhưng ở trước mặt Chử Phong, cũng khó để lên xe ngựa của mình lần nữa. Sau khi Bùi Thao ôm quyền hành lễ với nàng và Chử Phong, thì đi theo sau lưng của Tiêu Tề Dự, mấy tên hộ vệ cũng đi theo hắn rời đi. Tống Ngọc Tịch lên xe,được Chử Phong tự mình hộ tống trở về Tống gia.
Sau khi xuống xe, Tống Ngọc Tịch đi trước hai bước, rồi quay đầu lại nhìn nhìn Chử Phong, muốn nói lại thôi, cuối cùng buông một câu:
"Hãy nói với cha những điều trọng yếu, những thứ râu ria kia thì. . . có thể không nói thì đừng nói."
Chử Phong hiểu "chuyện râu ria" trong miệng Tống Ngọc Tịch, chính là chỉ việc hắn trông thấy Tiêu Tề Dự. Chử Phong nuốt nước miếng, vị Thất tiểu thư này cũng thiệt là khí phách, chuyện của Thái Tử dù có nhỏ đến đâu cũng không thể dùng hai chữ 'râu ria' để hình dung đâu.
Tống Ngọc Tịch thấy hắn không đáp lời, thì hiểu rõ đây không thể là chuyện đùa, thở ra một hơi, khoát khoát tay, nói: "À, thôi bỏ đi. Dù sao câu chuyện cũng không có phức tạp như vậy, chính là vừa vặn gặp được mà thôi."
Chử Phong gật đầu: "Vâng, thuộc hạ cũng sẽ không nói phức tạp. Tiểu thư yên tâm, ta không phải loại người thích nói huyên thuyên, thích thêm mắm dặm muối." Có nói cũng sẽ là ăn ngay nói thật.
". . ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT