Sau khi lên lầu, phát hiện Bùi Thao đã đứng chờ ở trước cửa nhã gian. Vừa trông thấy nàng tới, thì Bùi Thao gật đầu nhẹ coi như chào hỏi với nàng, rồi lập tức mở cửa, nói: "Tiểu thư xin mời đi bên này, gia đã ở bên trong rồi."
Tống Ngọc Tịch phúc thân nói lời cảm tạ, sau đó liền đi vào. Bùi Thao thức thời lập tức đóng cửa lại...
Trong phòng cũng không nhìn thấy ai, trong lòng nàng lúc này mới thoáng trầm tĩnh lại, tháo xuống mũ che, đang muốn treo lên móc áo chạm trổ ở bên cạnh, vừa quay đầu lại, lại trông thấy một lồng ngực rắn chắc đầy đặn, nàng bị dọa sợ thiếu chút nữa lùi lại té lăn trên đất.
Tiêu Tề Dự đưa tay đỡ cánh tay của nàng, miễn cho nàng lại "sáng tác" ra một bài "bình sa lạc nhạn". Tống Ngọc Tịch ôm ngực nói:
"Người làm ta sợ muốn chết." Không thể trách nàng bị dọa sợ, ai ngờ hắn sẽ xuất hiện ở phía sau nàng đâu!
Tiêu Tề Dự làm như không nghe thấy lời oán trách của Tống Ngọc Tịch, vẫn giơ tay so so ở trên đỉnh đầu của nàng, sau đó mới kiêu ngạo nói:
"Đã không gặp một thời gian dài như vậy, mà nàng dường như cũng không cao lớn hơn bao nhiêu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play