Tần thị càng nhìn cô cháu gái này lại càng thấy thích, trước đây bà vẫn cảm thấy bốn cô cháu gái của mình chưa đủ tốt. Thiền tỷ nhi là đích trưởng, cũng coi như độ lượng, nhưng có thể liên quan đến việc con bé chưa từng gặp phải khó khăn gì. Hàn tỷ nhi thì tính tính quá thẳng thắn, không linh hoạt. Mộng tỷ nhi thì quá thực dụng, luôn muốn được lợi nhất trong mọi việc, Còn Chiêu tỷ nhi thì quá nhỏ, tạm thời chưa nhìn ra được điều gì. Ngược lại đứa cháu gái này, do sai lầm của nhi tử mới có, lại có tính tình kiên nghị.
Thực lòng mà nói, Tống gia kế tục Trấn quốc công đến nay đã là đời thứ ba, đã có dấu hiệu nỏ mạnh hết đà. Trong lứa con cháu, cũng không nhân tài xuất chúng, tất cả đều quy quy củ củ. Vì dựa vào ấm phong của tổ tiên [1], cho nên, Tống gia không có ai tham gia khoa cử, bởi vì không cần, nên trên phương diện võ học, cũng không có thiên tư đặc biệt. Tần thị đã sớm suy đoán, nếu đời sau Tống gia thừa kế tước vị, mà không có công tích, thì nhất định sẽ bị hạ cấp bậc, lúc đó cũng là thời điểm Tống gia xuống dốc rồi. Không có nhà nào là đời đời đều có thể cường thịnh, cũng giống như nhân sinh vậy, lúc bổng lúc trầm.
[1] Ấm phong của tổ tiên: dựa vào công của tổ tiên mà con cháu đời sau được phong quan
Nhìn sườn mặt của Tống Ngọc Tịch đang nhìn ra bên ngoài sau khi tự mình vén rèm xe lên, Tần thị thở dài, thầm nghĩ nếu nha đầu này là bé trai, cho dù là con vợ kế, tương lai không chừng còn có thể làm ra điều gì đó, đáng tiếc lại là cô nương, hơn nữa còn là thứ xuất. Thật lòng mà nói, thứ nữ xuất sắc như vậy, tuổi nàng còn nhỏ đã buôn bán thành công, tuyệt nhiên không bị lừa gạt, vận khí và thiên phú đều rất tốt, Tần thị còn không nguyện ý đưa vào bên trong hậu trạch nhà hào môn mà giày vò đâu.
Sau khi trở lại Tống gia, Tống Ngọc Tịch an trí Kỷ Hành ở tại phòng khách của tiền viện, sai người thỉnh đại phu bắt mạch cho hắn. Kỷ Hành cực kỳ mệt mỏi, sau khi ăn hết vài thứ, thì đi nằm ngủ. Lâm thị nghe chuyện chạy đến, đang muốn nhìn Kỷ Hành lúc ngủ, Tống Ngọc Tịch vội vàng lôi bà trở lại Vũ Đồng viện, kể lại một năm một mười chuyện đã xảy ra cho Lâm thị nghe, Lâm thị tức giận đến toàn thân phát run, cắn răng nói:
"Bọn họ, bọn họ làm sao lại dám làm như vậy! Nếu Hành nhi thật sự bị hãm hại, đời này sẽ không thể ngóc đầu lên được nữa."
Tống Ngọc Tịch hiểu được sự phẫn nỗ của Lâm thị, rất giống lúc nàng vừa điều tra ra được, huống chi, tình cảm Lâm thị đối với Kỷ Hành, cũng không giống với tình cảm của mình đối với Kỷ Hành. Bản thân mình nghe xong còn thấy oán giận, chớ nói chi là Lâm thị, đây chính là nguyên nhân mà Tống Ngọc Tịch không nói chuyện này sớm cho Lâm thị, chỉ sợ bà nhất thời xúc động, sẽ đánh rắn động cỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT