Tống Dật nói xong, lại đưa mắt dừng ở trên người Lâm thị. Lâm thị giương mắt nhìn nhìn hai nữ tử kia, thoáng nhìn vết chai chỗ hổ khẩu trên đôi bàn tay các nàng, liền biết Tống Dật không có nói sai, hẳn là hai người có luyện võ, bà không nghĩ tới Tống Dật thật sự để lời bà nói ở trong lòng như vậy. Bây giờ mới qua vài ngày, liền thật sự tìm chọn được người thích hợp, hơn nữa còn nhanh chóng dẫn trở về.
Trong mắt bất giác lộ ra cảm kích, lại đưa tay chia thức ăn cho Tống Dật, mặc dù bà không lên tiếng, thế nhưng biểu lộ cảm kích lúc này không chút giả dối. Tống Dật ăn rau Lâm thị rau lấy tới, có chút áy náy, thế nhưng loại chột dạ này rất nhanh đã biến mất trong sự ôn nhu của Lâm thị.
Tống Ngọc Tịch nhìn nhìn hai cô gái này, chỉ thấy các nàng có dáng vẻ tương tự, chắc hẳn là một đôi tỷ muội, còn chưa kịp mở miệng hỏi các nàng một câu thì, giọng nói của Tống Dật đã truyền đến.
"Được rồi, người cũng tìm cho con rồi, con không phải nói con phải về phòng ăn sao?"
Tống Ngọc Tịch: ...
Làm vừa rồi nàng còn cảm thấy có chút cảm kích. Đúng là nam nhân đều là trọng sắc khinh bạn.
Tống Ngọc Tịch dẫn hai nữ hài trở về phòng của mình, hỏi qua các nàng mới biết được, người cao hơn một chút kêu Thu Đồng, thấp hơn một chút kêu Thu Vân, hai người là tỷ muội ruột thịt cùng một mẹ sinh ra, năm nay mười sáu tuổi. Gia đình trước đây làm nghề tiêu cục, sau này gia đạo sa sút, phụ thân bệnh chết, mẫu thân tái giá, hai người bọn họ đi theo biểu thúc bà con xa đến kinh thành. Biểu thúc là tiểu đầu lĩnh của tuần phòng doanh, các nàng ngày thường là giúp biểu thúc bắt tặc. Ngày ấy đúng lúc bị Quốc công nhìn thấy, mới mang các nàng về đưa cho Thất tiểu thư sai bảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT