Kỷ Lan không nhìn Tống Ngọc Tịch mà đi ngang qua người nàng, đến trước mặt gã nam nhân mặt nổi đầy bọng nước, thì thấy hắn đang giương mắt nhìn mình. Đột nhiên, gã nam nhân kia nhào tới chân của Kỷ Lan, lớn tiếng dập đầu cầu xin tha thứ:
"Phu nhân tha mạng, phu nhân tha mạng! Ta, ta bị quỷ ám, ta không phải là con người. Cầu phu nhân nể mặt lão tổ tông, tha cho ta lần này. Dòng chính nhà ta chỉ có mình ta, ta, ta nếu chết đi, cha ta, cha ta sẽ tuyệt hậu mất. Phu nhân, ta van cầu người, van cầu người."
Người nọ vừa dập đầu vừa cầu xin tha thứ, Kỷ Lan không kiên nhẫn muốn nghe, nói với bà tử thô sử đứng bên: "Còn đứng ngây đó làm gì, kéo hắn lên, cũng nên hỏi chuyện, đừng để bị nói là ta oan uổng hắn. Kéo lên!"
Nào ngờ khi hai bà tử thô sử mới chạm vào hắn, gã nam nhân kia đột nhiên bạo phát, đứng bật dậy, quay người muốn chạy trốn, khiến hai bà tử thô sử cả kinh, cuống quýt kéo lấy hắn. Gã nam nhân kia giống như phát điên, giãy giụa muốn thoát. Đột nhiên từ trong ống tay áo của hắn rơi xuống một vật, giống như một tờ giấy.
Tần thị chỉ vào vật đó hỏi: "Đó là cái gì vậy?"
Quế ma ma lại phái hai bà tử thô sử của Ninh Thọ viện hỗ trợ, mới vất vả đè hắn xuống. Kỷ Lan trông thấy đồ rơi ra, tự mình đi qua nhặt lên, nâng lên đưa cho Tần thị nói: "Lão phu nhân, là một tờ giấy."
"Đưa đây." Tần thị nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT