Tứ di nương thấy Tống Ngọc Tịch thỏa hiệp thì cũng thấy nhẹ nhõm. Trong đôi mắt quyến rũ lóe lên một tia lạnh lùng.
Lão phu nhân đã ngăn cách di nương trong phủ với tụi nhỏ từ bé, bà ta mặc dù tức giận, nhưng thực sự cũng không có phản kháng, chỉ cần vì lợi ích của hài tử thì bà ta sẽ làm tất cả, việc xa cách vài năm cũng không phải là việc gì lớn. Giờ hài tử đã lớn, rốt cuộc cũng muốn tìm về thân nương, quan hệ huyết mạch như vậy cho dù có làm thế nào thì cũng không thể bị cắt đứt. Trước đây Ngũ tiểu thư còn nhỏ, chỉ cần trong phủ chiếu cố tốt sinh hoạt của nàng, thì bà ta cảm thấy hài lòng. Thế nhưng mắt thấy Ngũ tiểu thư ngày càng lớn cần phải đấu tranh, mà Quốc công lại nhận từ bên ngoài về một đôi mẹ con hồ ly tinh, cứ thế mà ép tiểu nữ nhi của bà ta từ Thất tiểu thư trở thành Bát tiểu thư, lại còn có dáng vẻ hồ ly tinh quyến rũ. Theo lý thuyết bên ngoài, Ngũ tiểu thư là thứ nứ, ả ta cũng là thứ nữ, đều là thứ nữ nhất định mai sau người ngoài sẽ đặt hai người lên bàn cân so sánh. Bà ta không muốn Ngũ tiểu thư lại bị một đứa con hoang không rõ lai lịch ảnh hưởng. Hơn nữa, trong lòng bà ta cũng có hận ý đối với Cửu di nương. Trước đây trong phủ, địa vị của bà ta cũng chỉ thua mỗi đích thê Kỷ thị, Quốc công gia lại không đi chỗ của Kỷ thị. Mà trong số các di nương, bà ta được phân nhiều ngày nhất. Tất cả mọi người đều biết, ở trong Trấn Quốc công phủ, Tứ di nương là người được sủng ái nhất. Thể nhưng, kể từ khi Lâm thị trở về, Quốc công gia giống như hoàn toàn thay đổi thành một người khác, quên cân đối trong phủ, quên cả cân đối giữa thê thiếp, suốt ngày lưu luyến chỗ Lâm thị, cơn tức này bảo bà ta làm sao mà nuốt trôi.
Vốn bà ta muốn huynh đệ của mình ở bên ngoài phủ cho con ả tiểu quyến rũ kia ăn chút đau khổ, nhưng vừa vặn bà ta tình cờ biết đến việc của Kỷ Bình, vốn huynh đệ của bà ta coi đây là câu chuyện cười mà kể bà ta nghe, nhưng bởi vì Kỷ Bình là người của Kỷ gia, hắn thiếu huynh đệ của bà ta bạc, nên huynh đệ của bà ta đã muốn nói cho bà ta biết. Để cho bà ta biết Kỷ thị mặc dù là đích thê, thế nhưng người nhà mẹ đẻ lại không biết cố gắng, vốn muốn cho bà ta cảm thấy thoải mái một phen, thế nhưng bà ta lại bắt được trọng điểm trong câu chuyện này. Nếu bà ta có thể lợi dụng Kỷ Bình làm ra chuyện tốt, chẳng phải là vừa thu thập được hồ ly tinh, lại có thể đánh mặt Kỷ thị sao? Kết quả của chuyện này đối với Tứ di nương mà nói có sức hấp dẫn quá lớn. Bà ta muốn nhìn Lâm thị và Thất tiểu thư gặp chuyện không may, cũng muốn nhìn Lâm thị đấu với Kỷ thị, bà ta không cần làm cái gì, chỉ cần lẳng lặng đứng ở một bên nhìn là chuyện cũng sẽ thành. Đợi đến lúc Lâm thị phát hiện nữ nhi của mình bị thiệt thòi, còn phải ngậm bồ hòn, thì nhất định sẽ dồn hết sức tranh đấu với Kỷ thị.
Tứ di nương trong lòng đánh tốt bàn tính, lại không biết ở chủ viện bên kia, cũng có một đám người cũng đang chờ xem cuộc vui.
Chu thị từ Uyển Bình đến kinh thành. Giữa năm này, phu quân Kỷ Mang của bà ta từ Tri phủ Uyển Bình được điều đến kinh thành đảm nhiệm chức Hữu Thiêm đô ngự sử [1], chính Tứ phẩm. Từ đó, mấy người bà ta liền từ Uyển Bình chuyển đến kinh thành, cho nên Chu thị và Kỷ thị theo thời gian cũng dần qua lại nhiều hơn.
Kỷ thị trong tay bưng trà thơm, nhưng lại không uống, tai nghe Tam phu nhân nói chuyện:
"Huynh đệ của Tứ di nương Quý phủ còn tưởng rằng bằng chút tiền kia là đã có thể khống chế được Kỷ Bình, ả muốn hãm hại chúng ta, muốn tiện nhân Lâm Vũ Đồng kia đấu cùng chúng ta, thật sự đúng là tính toán giỏi. Cũng may lão thái quân nhanh nhạy, phát hiện ra bàn tay của ả ta, sớm đã sai người giam giữ Kỷ Bình, hỏi nguyên do. Lão thái quân để ta tới thương lượng cùng với Đại tỷ người, xem nên xử lý thế nào cho thỏa đáng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT