Tuy rằng Cố Yến An có thể sống đến hơn tám mươi tuổi, nhưng ai dám đảm bảo anh cả đời đều mạnh khỏe, bình an vô sự?
"Yến An, em biết anh đang cố gắng thăng tiến vì các con, nhưng đôi khi chúng ta không cần phải liều mạng như vậy. Anh xem đồng đội của anh, anh Hứa bị tàn tật phải xuất ngũ..."
"Mạt Mạt, em đừng lo lắng! Có em và các con, anh sẽ càng quý trọng mạng sống hơn. Tiền rất quan trọng, thân phận và quyền lực cũng rất quan trọng. Muốn con cái sau này được sống tốt, muốn em được sống trong nhung lụa, anh phải cố gắng hơn nữa."
Lam Mạt thấy không khuyên được Cố Yến An nên không khuyên nữa: "Yến An, em muốn viết báo cáo, sau rằm tháng Giêng sẽ đi làm lại ở bệnh viện."
"Được, hay là chúng ta gửi ba đứa nhỏ đến nhà trẻ đi, chỉ cần đưa tiền là có người trông."
Ba đứa nhỏ hơn một tuổi mà gửi đến nhà trẻ, Cố Yến An cũng nói ra được.
"Yến An, dì Trần và ông nội ở nhà, họ có thể trông trẻ. Hơn nữa, nhà chúng ta bây giờ có tivi, bạn bè của ông nội sẽ đến nhà chơi, cũng sẽ giúp trông nom."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play