"Ồ, vâng ạ, em biết rồi, vậy tối mai em lại đến phòng chị học đạp máy may nhé!"

"Ừ, em mau về phòng nghỉ ngơi đi!"

Lam Mạt về phòng, lập tức khóa trái cửa, nhanh chóng vào không gian.

Lúc này, căn nhà gỗ nhỏ đã biến mất, thay vào đó là một căn nhà cấp bốn mái ngói đỏ tươi, ba phòng ngủ, hai phòng khách, một Bếp, một nhà vệ sinh, có cả điện nước.

Các loại đồ gia dụng, đồ nội thất, nồi niêu xoong chảo đẹp mắt mà bạn bè vạn giới tặng hôm sinh nhật hai mươi tuổi đều đã được đặt ở vị trí thích hợp.

Ngay cả hai bên cửa ra vào cũng được đặt hoa mẫu đơn và hoa lan do "Ông lão vườn hoa" tặng, trông ấm cúng vô cùng.

Lam Mạt có thêm một ngôi nhà nữa, cuối cùng cô cũng có thể nấu ăn frong không gian rồi.

Linh mễ trộm được tối qua còn sáu mươi cân, tối nay có nên dùng nồi cơm điện nấu chút cháo linh mễ không nhỉ? Nói là làm, Lam Mạt lấy từ frong kho ba lạng linh mễ, sau đó rửa sạch nồi cơm điện, bắt đầu nấu cháo.

Nấu cháo xong, cô vội vàng thu hoạch ớt đã trồng hôm qua, quả nhiên bốn mảnh ruộng ớt đều bị "hái trộm" mất bốn mươi phần trăm.

Nông trại bây giờ chỉ còn hơn năm trăm nghìn đồng vàng, muốn nâng cấp căn nhà cấp bốn thành biệt thự sang trọng ít nhất cũng phải hai mươi triệu đồng vàng.

Tuy căn nhà cấp bốn ở cũng khá thoải mái, nhưng ai mà chẳng thích biệt thự sang trọng chứ?

Chỉ cần nghĩ đến căn bếp thông minh được trang bị frong biệt thự, Lam Mạt đã thấy háo hức, lò nướng, tủ hấp cao ba mét, máy rửa bát tự động, robot hút bụi...

Quan trọng nhất là hệ thống còn trang bị cho biệt thự hai hầm chứa đồ có điều hòa nhiệt độ và một hầm đá lớn.

Hai mươi triệu đồng vàng không biết bao giờ mới kiếm đủ, Lam Mạt quyết định bán hết khoai tây và ớt trong kho, số hàng tích trữ frong một tuần cuối cùng cũng chỉ bán được hơn hai vạn đồng vàng.

"Đùi muỗi" tuy nhỏ nhưng cũng là thịt mà? Dù sao những thứ này tạm thời cũng không lấy ra ngoài được.

Lam Mạt trồng cà tím cấp năm trên cả bốn mảnh đất, điểm kinh nghiệm của một mảnh đất trồng cà tím nhiều hơn hai trăm điểm so với một mảnh đất trồng ớt.

Lam Mạt vừa trồng cà tím xong, "Nhà có mỏ, không lo không sợ" liền gửi tin nhắn đến.

[Bà thím, bà có thể bán cho cháu một ít vỏ quýt khô không? Cháu muốn mua vài cân tặng ông ngoại cháu.]

Đứa cháu ngoan này trước đó đã tặng cô hai viên kim cương một carat, tặng lại anh ta vài cân vỏ quýt khô thì có là gì, kết bạn cũng tốt.

[Cháu ngoan, vỏ quýt khô năm mươi năm tuổi bà cũng không còn nhiều, bà tặng cháu thêm ba cân nhé!]

[Vâng ạ, cảm ơn bà thím! Ơ, căn nhà gỗ nhỏ của bà được nâng cấp rồi à? Hay là cháu tặng bà sáu bộ chăn ga gối đệm lông vũ, chăn lụa tơ tằm, chăn bông đậu nành, mỗi loại hai bộ. Bộ ga trải giường cũng cho bà sáu bộ, chăn hè điều hòa cũng cho bà sáu cái nhé?]

Sáu bộ chăn, sáu bộ ga trải giường, sáu cái chăn hè!

Lam Mạt hỏi: [Sao không có chăn bông thường? Đừng nói với bà là nhà cháu lại mở thêm chuỗi cửa hàng chăn ga gối đệm đấy nhé!]

[Bà thím, thời đại này ai còn đắp chăn bông nữa? Nếu bà thật sự cần chăn bông, đợi nông trại lên cấp, bà có thể tự trồng bông mà! À mà bà đoán đúng rồi, ông ngoại cháu làm giàu nhờ kinh doanh chăn ga gối đệm đấy.

Bà cũng biết ở đây rất nóng, mấy bộ chăn ga gối đệm mà cháu cất frong không gian đều không dùng đến, nên cháu tặng bà.

[Bên các cháu không có mấy người đắp chăn bông thì thôi đi, nhưng bên bà mùa đông không thể thiếu chăn bông. Muốn trồng bông, nông trại ít nhất cũng phải lên cấp chín.

[Bà biết rồi, cảm ơn lời nhắc nhở của cháu. Cũng cảm ơn món quà của cháu!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play