Về phần lương thực và trái cây, Lai Bảo lại càng không để tâm, phần lớn đều bị họ bán lấy vàng để nâng cấp, một phần nhỏ thì giữ lại trong kho.
Cố Yến An xoa đầu Lam Mạt,"Mạt Mạt, nếu chúng ta đột nhiên lấy ra nhiều lương thực như vậy chắc chắn sẽ bị người ta nghi ngờ, nhưng nếu không bán chút nào, để lâu trong kho sẽ bị mốc đấy."
Bị mốc sao? Cố Yến An chẳng lẽ muốn đi buôn lậu?
"Anh muốn bán lương thực và trái cây ra chợ đen sao? Nhưng bây giờ đang loạn lạc, nếu bị bắt thì sao?"
"Chờ tình hình ổn định hơn một chút rồi tính, chúng ta có thể vận chuyển dần dần từng chút một, đến lúc đó anh sẽ gọi Hứa Đa ra giúp. Mỗi lần bán một hai nghìn cân cũng không thành vấn đề, Hứa Đa quen biết vài tay anh chị ở chợ đen. Nếu có cơ hội đi công tác xa, lần sau sẽ làm một vụ lớn, anh sẽ nghĩ cách bán lương thực cho đơn vị của mình."
Lam Mạt biết Cố Yến An là người không chịu ngồi yên. Đợi tình hình ổn định, buôn bán nhỏ thì cứ để anh ấy làm, dù sao anh ấy cũng có không gian để tự bảo vệ mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT