Người đồng nghiệp lái xe hỏi: "Đồng chí Cố Yến An, sao chúng ta mua lương thực lại lén lút như làm chuyện xấu vậy?"
"Vì người dân này không muốn người khác biết trong thôn bọn họ còn dư lương thực, có lẽ anh ta còn muốn mỗi năm dựa vào số lương thực dư thừa này của người dân kiếm chút tiền."
"Hóa ra là vậy, may mà anh ta không quá tham lam, giá cả không cao như chợ đen."
"Thôi, chuyện này chúng ta không cần quản nữa, mau đưa tiền, mau chóng về báo cáo kết quả công việc."
Thính giác của Lai Bảo rất tốt, tham lam? Nó tham lam chỗ nào? Nếu là người khác, nó mới lười nửa đêm chạy ra ngoài, thà ở trong Cửu Chuyển Linh Lung Tháp vượt ải còn hơn.
Cố Yến An đã hoàn thành nhiệm vụ, tuy rằng năm nay không được nhận tiền thưởng, nhưng ít nhất sau này anh có thể đi làm, tan làm đúng giờ.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đã đến tháng 12 âm lịch, bụng Lam Mạt ngày càng lớn, giống như quả dưa hấu mùa đông, nhô ra phía trước, may mà cô đã tự đan cho mình hai chiếc áo len ngoại cỡ, nếu không thì cái bụng này hoàn toàn không che được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT