Lam Mạt hào hứng nói: "Không chết, rắn cắn bọn họ là rắn hoa không độc. Một người bị cắn vào mắt, một người bị cắn vào tay, một người bị cắn vào chân, Liễu Nguyệt kia là thảm nhất, bị cắn vào ngực."
"Hơn nữa, đêm qua cô ta còn ngã từ trên giường xuống, bị gãy xương ức, xương bánh chè chân trái bị nứt, xương chày bị gãy. Nếu xương ức của cô ta bị gãy nặng, nói không chừng còn có thể đâm vào tim, đâm vào phổi."
"Hả? Nặng vậy sao?"
"Yến Đình, chẳng lẽ em không vui sao?"
Cố Yến Đình cười nói: "Vui, rất vui! Chỉ cần không có ai chết là được, cô ta càng thảm em càng vui! Chỉ là tại sao trong ký túc xá lại đột nhiên có rắn?"
"Mùa hè nhiều rắn, chắc gần ký túc xá trường học của các em có cây cối đúng không?"
"Vâng, phía sau nhà ăn trước đây còn có mấy nấm mồ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT