Lam Viễn Chí giơ túi hành lý lên, Lam Mạt mở túi hành lý ra nhìn xung quanh một chút, thấy người ở giường trên đối diện đều đã ngủ rồi, không ai nhìn cô, cô vội vàng lấy từ trong không gian ra một cái ga trải giường đơn nhanh chóng trải lên.
Lam Viễn Chí thấy em gái ra ngoài lại còn mang theo ga trải giường, thật không biết nói gì cho phải.
Lam Mạt đưa túi hành lý trả lại cho Lam Viễn Chí bảo anh ấy cất đi, cô cởi áo khoác dạ khoác lên người, lại đắp cái chăn dùng chung kia lên trên áo khoác dạ.
Lúc ngủ, Lam Mạt không cởi áo len, quần dài bên ngoài cũng không cởi, dù sao cũng không phải ở nhà, ra ngoài có nhiều bất tiện, cô cũng chỉ có thể tạm bợ ngủ như vậy.
Hòm thuốc thật ra đã khóa lại, Lam Mạt cũng không lo lắng nó sẽ bị trộm, bởi vì Lam Viễn Chí trực tiếp đặt hòm thuốc ở bên cạnh gối.
Hai ngày tiếp theo, không có chuyện gì xảy ra, không có ai đến cướp chỗ ngồi của bọn họ, cũng không có ai vì Lam Mạt xinh đẹp mà đến bắt chuyện với cô, càng không gặp phải kẻ buôn người bắt cóc phụ nữ và trẻ em.
Lam Viễn Chí luôn miệng thân thiết gọi Mạt Mạt, mọi người đều cho rằng bọn họ là quan hệ vợ chồng, đương nhiên không dám tiến lên bắt chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play