Lam Mạt cẩn thận nói: "Bố, thật ra tối qua con cũng mơ thấy anh hai, mơ thấy anh ấy ôm ngực phải đứng trước giường con nhìn con. Anh hai lâu như vậy không viết thư về rồi, hay là chúng ta gửi điện báo cho anh ấy đi, xem anh ấy đang bận cái gì."
Lam Mạt vừa nói xong, Tô Mệ bật khóc nức nở.
Lâm Tú Anh ngồi đối diện cau mày, vẻ mặt lo lắng nói: "Thảo nào mấy hôm nay mắt mẹ cứ giật liên hồi, Cảnh Thiên, hay là con gọi điện thoại qua bên đó hỏi thăm xem sao, xem Kinh Mặc gần đây đang bận cái gì."
Lam Cảnh Thiên vừa về đơn vị, lập tức gọi điện thoại đến đơn vị của Lam Kinh Mặc, kết quả bên kia nói anh ta vẫn đang chấp hành nhiệm vụ, người căn bản không có ở đó.
Chấp hành nhiệm vụ, chẳng lẽ nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm sao? Nếu không vợ ông và con gái ông sao lại tự nhiên cùng lúc mơ thấy giấc mơ như vậy?
Lam Cảnh Thiên mặc dù thấp thỏm lo lắng cho sự an nguy của con trai thứ hai, nhưng ông vẫn kiên nhẫn chờ đợi, nghĩ rằng đợi thêm một hai ngày nữa, bên kia nếu vẫn không gọi điện thoại lại, vậy ông sẽ gọi lại một lần nữa.
Kết quả là gần trưa tan làm, Lam Cảnh Thiên đột nhiên nhận được điện thoại từ bên kia gọi đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play