Tối về nhà, Cố Quốc Trung chỉ vào đống bông hỏi: "Yến An, sao con lại bảo người ta mang nhiều bông như vậy về thế?"
"Mùa đông năm nay lạnh, may cho mỗi người một chiếc áo bông mới, số bông còn lại làm sáu chiếc chăn cưới."
"Chăn không phải là của hồi môn sao? Con tự làm chăn, nếu người ngoài biết được sẽ cười nhạo bạn gái con."
"Ông nội phải giữ bí mật đấy, nếu Mạt Mạt gả cho con, thì đồ của con chính là của cô ấy đúng không? Đã là đồ của cô ấy, thì chuẩn bị chăn cưới trước cho cô ấy cũng bình thường thôi, nhà cô ấy ở xa như vậy, gả đến đây còn bắt cô ấy vác chăn theo sao? Tiền cước bưu điện cũng không rẻ đâu..."
Cố Quốc Trung bị cháu trai làm cho đầu óc quay cuồng, luôn cảm thấy anh nói đúng, nhưng hình như lại có gì đó sai sai.
Thằng nhóc này từ khi về nhà, câu nào câu nấy cũng nhắc đến bạn gái, không biết bạn gái nó có phải thật sự là tiên nữ hạ phàm như anh nói hay không.
"Ông sẽ không nói với mẹ con, con yên tâm! Sau khi làm chăn xong, con cứ cất vào phòng ngủ của ông trước đi! Trước Tết, chúng ta đến Hải Thị một chuyến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT