Lam Mạt hỏi Lý Tĩnh: "Bác sĩ Lý, sao muộn như vậy rồi mà họ vẫn có thể lén lút bỏ trốn khỏi bệnh viện, chẳng lẽ không có ai trực đêm sao?"
Vương Mẫn đứng ra nói: "Tối qua tôi trực đêm, chín giờ mấy đồng chí Đường nằm giường bên cạnh cũng vào phòng sinh, tôi và y tá trực phải trông chừng cô ấy.
Ai ngờ mẹ con Điền Tú Tú kia lại vô liêm sỉ như vậy, hai người lén lút xuống lầu, mở cửa rồi bỏ trốn trong đêm, đến cả viện phí cũng chưa trả."
"Vậy các cô không báo công an sao? Trên bệnh án không phải có địa chỉ nhà của họ sao?"
Nói đến chuyện này, Lý Tĩnh và Vương Mẫn liền tức giận. Lý Tĩnh cười lạnh: "Địa chỉ nhà? Ở dưới có nhiều xã như vậy, họ ghi đại một cái, ma mới biết thật hay giả?"
"Chẳng lẽ họ không mang theo giấy tờ tùy thân, các cô vẫn cho họ nhập viện sao?"
Lý Tĩnh cười khổ: "Mẹ của Điền Tú Tú đó là một bà lão cáo già! Hôm qua khi đến, bà ta thề sống thề chết nói rằng chồng bà ta lát nữa sẽ mang tiền đến, tiện thể mang theo giấy tờ tùy thân luôn. Kết quả giấy tờ không thấy đâu, người thì lén lút bỏ trốn..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play