Lam Mạt cũng không ngờ Cố Yến An lại gọi ông nội vào, gọi vào cũng tốt, ông nội cũng không sống được mấy năm nữa, để ông biết rõ tình hình của họ, thấy họ sống tốt, sau này ông có ra đi cũng yên tâm hơn.
"Được rồi, mấy đứa mở hòm ra xem đi, dưới đáy hòm gỗ lim còn có một chiếc hộp gỗ đàn hương, trong hộp có đá quý và kim cương thô. Ngoài ra, bố mẹ cho mỗi đứa mười vạn tệ. Các con có thể dùng để đầu tư hoặc tiêu xài như thế nào tùy các con."
Tiền đã đưa rồi, chúng muốn tiêu thế nào thì tiêu, cô tin rằng mấy đứa con của cô chắc chắn sẽ không làm bậy.
Cố Quốc Trung thật sự sợ bọn trẻ lấy tiền rồi làm bậy, vội vàng nói: "Bố mẹ các con muốn các con rèn luyện bản thân, các con đừng có vì có tiền mà ăn chơi sa đọa, rượu chè, cờ bạc, gái gú."
Cố Thư Ngôn nhíu mày, nói: "Ông nội, chúng con đều là người có học thức, sao có thể làm những chuyện đó được. Mẹ, tiền chúng con nhận, còn lại thì bố mẹ cứ giữ hộ chúng con, đợi chúng con kết hôn rồi đưa cho chúng con."
Thật ra, Cố Thư Ngôn sắp quay lại Viện nghiên cứu Công nghiệp Quốc phòng rồi, cậu làm gì có thời gian quản lý số bảo bối này, cũng không thể mang số bảo bối này đi bán, cậu còn muốn giữ lại làm của gia truyền cho con cháu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play