"Tử Uyển, em nói cho anh biết, đứa trẻ này là con của ai?"
Lam Tử Uyển cúi đầu không dám lên tiếng, Lam Mạt lại nhẹ nhàng bổ sung thêm một câu: "Tôi là con của bà ấy với người chồng trước, trước đây bà ấy và bố tôi còn tổ chức tiệc cưới."
"Con nhỏ chết tiệt!" Lam Tử Uyển thật sự hận không thể cho Lam Mạt hai cái tát.
Rõ ràng biết thân thế của mình phức tạp như vậy, gả đến Kinh Thị bao nhiêu năm mà chưa bao giờ chủ động đến thăm, thật là không biết trên dưới, ngay cả mẹ ruột cũng không biết hiếu kính.
Nếu bà ta biết trước như vậy, lúc trước đã gửi con nhỏ chết tiệt này đi thật xa, đỡ phải để bây giờ con nhỏ này ở đây ăn nói lung tung.
Sắc mặt Lục Khải Minh bỗng chốc tái nhợt, Lam Mạt này thật sự là con gái ruột của Tử Uyển sao? Và cô ấy tự biết thân thế của mình, tại sao bao nhiêu năm qua không nói gì?
Thảo nào, gả đến Kinh Thị bao nhiêu năm rồi, rõ ràng là họ hàng nhưng lại cố tình không qua lại, hóa ra là như vậy. Lúc trước khi cô ấy kết hôn, Tử Uyển nói không cần gửi đồ về nhà, lúc đó ông còn cố tình gửi một cái đệm và hai mảnh vải hoa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play