Cứ như thế mấy tháng trời trôi qua, mấy đứa thay nhau đọc hết mười mấy quyển Truyện Tranh, đọc đến mê mẩn.
Dù cẩn thận đến đâu thì cũng có lúc sơ hở.
Cuối cùng Lương Bảo Trân cũng phát hiện ra con gái có gì đó bất thường, cô lén lút kéo Hứa Thịnh Kiệt ra một góc: “Anh có thấy San San dạo này không thích ra ngoài chơi không? Ăn cơm tối xong là nó cứ ru rú trong nhà?”
Hứa Thịnh Kiệt ngẫm nghĩ một lúc, hình như là vậy? “Con bé lớn rồi, có thể là nó thích học hành rồi.”
"Vậy sao? Không phải chỉ một hai ngày, hay mười ngày nửa tháng, mà ít nhất cũng phải hai tháng rồi." Ban đầu, Lương Bảo Trân cũng không nghĩ ngợi gì nhiều. Chỉ là con gái đột nhiên thay đổi như vậy, đôi khi còn lén lút, lại kéo dài một thời gian khá lâu, cô luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Lương Bảo Trân gõ cửa phòng San San, trời sáng trưng mà con bé vẫn đóng cửa im ỉm.
Lương Bảo Trân đẩy cửa bước vào, thấy San San đang ngồi ngay ngắn bên bàn học xem sách giáo khoa ngữ văn, thấy mẹ bước vào con bé mỉm cười ngọt ngào: “Mẹ, con đang học bài ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play