Cô ấy có chút ngại ngùng, gặp lại cũng thấy áy náy với người ta. Dù sao cô ấy cũng lấy chuyện anh ta không vừa mắt mình ra để từ chối xem mắt, lừa mẹ là mình bị tổn thương, khiến mẹ ở nhà mắng Hứa Thịnh Vĩ mắt mù mấy ngày liền. Cô ấy cũng cố gắng khuyên can nhưng không thể nào ngăn cản được suy nghĩ của một người mẹ già luôn cho rằng con gái mình là tốt nhất.
Cho nên, bây giờ đi nhanh còn không kịp!
Cô ấy là ngại gặp Hứa Thịnh Vĩ!
Hứa Thịnh Kiệt và Lương Bảo Trân kết thúc buổi hẹn hò lãng mạn trong ngày, xem phim, đạp xe đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị và mua một cân bánh gà và một cân bánh đào trước khi về nhà.
Lương Bảo Trân ngồi ở yên sau xe đạp của anh, nhớ lại chín năm trước khi mới vào thành phố, cũng là ngày ngày ngồi ở yên sau xe anh đến nhà máy dệt bông làm việc.
“Sao em thấy anh đạp xe chậm thế? Có phải già rồi chân không đạp nổi nữa rồi không?”
Lương Bảo Trân ôm eo anh, cố ý trêu chọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT