"Được rồi, được rồi, vậy chúng ta không học nữa." Hứa Thịnh Kiệt nhẹ nhàng vỗ về lưng con gái, dỗ dành con bé: “Đau như vậy thì thôi không học nhảy nữa, chúng ta không đi học nữa.”
"Thật sự không đi học nữa sao?" Lương Bảo Trân nhìn con gái khóc nức nở, nghĩ đến lớp học nhảy còn một tháng nữa: “San San thật sự không muốn thử lại nữa sao?”
“Mẹ ơi, con không đi đâu, San San không học nhảy nữa, chân con đau.”
“Chân đau thì thôi không đi nữa.” Lương Bảo Trân dỗ dành con gái, rồi nói với Hứa Thịnh Kiệt: “Có vẻ San San không có năng khiếu nhảy múa, em nghe cô giáo dạy nhảy nói San San gân cứng lắm.”
“Vậy thì học đàn piano đi, học đàn piano tốt không phải khổ sở, không phải bẻ chân.” Hứa Thịnh Kiệt nghĩ thoáng, học được cái gì cũng tốt.
“Con cũng không học đàn piano nữa, ngón tay con đau.” San San bây giờ thấy mình thật tủi thân, chỗ nào cũng đau, cả kỳ nghỉ hè vui vẻ sao tay chân lại bị hành hạ thế này!
Cô bé càng nghĩ càng tủi thân, San San thật đáng thương!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play