San San uống một hơi hết một phần ba chai nước ngọt cam thỏa mãn, trả lại chai nước ngọt cho chị họ, miệng nhỏ há ra thở dài: “Ngon quá!”
"Sao em uống nhiều thế, nếu để dì biết sẽ bị mắng đấy." Mộng Mộng nào biết San San có thể uống nhiều như vậy một hơi.
San San ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, ngẩng đầu nhìn chị họ: “Miệng em to lắm, một ngụm có thể uống được nhiều lắm, mẹ chỉ nói uống một ngụm lại không nói một ngụm này có thể uống bao lâu. Chị Mộng Mộng không sao đâu, mẹ sẽ không mắng em đâu.”
Mộng Mộng nghĩ cũng có lý, lại đưa hồ lô đường cho San San: “Em ăn hồ lô đường trước, đến lượt chị uống nước ngọt.”
“Được.”
Hai người cùng nhau giải quyết xong hồ lô đường, Mộng Mộng uống hết phần nước ngọt còn lại rồi cùng nhau trở về tứ hợp viện.
Vừa về đến nơi Mộng Mộng có chút áy náy vì để San San uống nhiều nước ngọt, sợ dì phát hiện ra muốn kéo San San đi chỗ khác, kết quả hai người vừa đi qua cửa hoa thì bị Lương Bảo Trân phát hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT