"Bảo Trân, để chị giúp em." Cô cũng không biết chuyện này thế nào nhưng dù sao thì cứ giúp đã rồi nói sau.
Cô có thể không tin bất kỳ ai nhưng không thể không tin em gái mình.
Hai người đẩy năm trăm que kem đến chỗ cũ để bán, Lương Bảo Trân thấy hôm nay trời không nóng như mấy ngày trước, cộng thêm quán trà đại oản lại mở thêm một quán nữa nên đã giảm bớt một chút lượng hàng nhập.
“Bảo Trân, chúng ta cứ đứng đây bán kem à?”
Lương Bảo Trân cười dưới ánh nắng chói chang, vừa phe phẩy quạt vừa gật đầu: “Đúng vậy, chị, chị không sợ mất mặt sao?”
"Chị có gì mà mất mặt?" Lương Bảo Anh không để ý, cô chưa bao giờ cảm thấy làm bất cứ việc gì là mất mặt, miễn là không vi phạm pháp luật.
Nhưng bán kem như thế này được không? Cô vừa định khuyên em gái đừng bỏ nhiều tiền lấy hàng, nếu như ế thì…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT