Lương Bảo Trân ở Bắc Kinh rầm rộ bán kem kiếm tiền, Hứa Thịnh Kiệt và người đồng chí chiến đấu Giang Hoài cũng đến Quảng Châu tìm đường sống.
Họ ngồi tàu hỏa hai ngày một đêm đến Quảng Châu. Lần này hai người đến Quảng Châu, vấn đề chính là thư giới thiệu. Hứa Thịnh Kiệt nhờ phó xưởng trưởng Ngô Bỉnh Niên giúp đỡ nói là muốn đến Quảng Châu thăm họ hàng. Không biết vì sao anh luôn cảm thấy Ngô Bỉnh Niên đối xử rất tốt với người nhà mình, lần này cũng chỉ thử vận may, không ngờ lại thành công.
Thư giới thiệu của Giang Hoài là nhờ ủy ban đường phố cấp, nói là muốn thay vợ đến bệnh viện Quảng Châu lấy thuốc. Vợ anh ta vẫn luôn bị bệnh gút, anh ta nói với mọi người rằng chỉ có Hương Cảng mới có thuốc đặc trị, hiện tại cả nước chỉ có thể mua được ở Quảng Châu.
Hai người mất không ít công sức mới đến được Quảng Châu, vừa xuống tàu đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng váng.
Sự phát triển của Quảng Châu quả thực kinh ngạc, nếu nói Bắc Kinh lác đác có vài người bán hàng rong thì Quảng Châu gần như cả phố đều là người bán hàng rong.
Bên đường bán đủ loại bánh kẹo đồ ăn nhẹ đồ rang, bán máy thu thanh máy ghi âm lắp ráp, bán quần áo vải vóc, bán hoa lụa tự làm, đan áo len, làm đồ gia dụng, sửa giày sửa đồng hồ sửa xe đạp... đủ cả.
Tiếng rao hàng, tiếng hỏi giá, không ngớt tiếng nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play