Vấn đề cũng không lớn chỉ là hơi không thoải mái, nếu nghĩ cách đi mua một bộ nữa thì không hợp lý, cứ tạm dùng như vậy.
Hứa Thịnh Kiệt thấy vợ yêu sách thỉnh thoảng lại nhấc ghế, thấy cô cúi lưng mới biết là sao. Chiếc bàn đó vốn không phải bàn chuyên dụng, trước đây là tủ cũng có thể dùng làm bàn, chiếc ghế đi kèm cũng không đúng chiều cao.
Ngay cả bàn ghế ăn cơm trong nhà cũng đã nhiều năm rồi, không còn phù hợp nữa. Lần này Hứa Thịnh Kiệt định sẽ dần dần thay hết, tích trữ gỗ tạp để đóng toàn bộ đồ nội thất mới.
"Em ngồi thử xem." Anh cưa gỗ đóng thành hình chiếc ghế gỗ, ngậm điếu thuốc hút một hơi rồi để Lương Bảo Trân thử chiều cao.
Chiếc ghế gỗ tạp còn mới, trên có vài chỗ xù xì. Anh dùng tay đeo găng tay bảo hộ vỗ vỗ, rồi dùng ngón tay cái vuốt một vòng quanh mép, sau đó gật gật cằm.
Lương Bảo Trân ngồi lên, cảm nhận chiều cao: “Cao hơn một chút.”
Chiếc ghế gỗ này cố tình để dài hơn một chút, để cưa chân ghế phù hợp nhất. Hứa Thịnh Kiệt nhìn một cái, gật đầu bảo Lương Bảo Trân đứng dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT