Cô không khỏi trầm trồ, nét mặt như vừa hiểu ra điều gì đó: “Hai người đúng là thân thiết ghê luôn á!”
Lời vừa dứt, vẻ mặt cả hai đều trở nên vi diệu. Dù mối quan hệ của họ không tệ, nhưng hình như chưa bao giờ đến mức gọi là “tình thâm”.
Trước đây khi còn học chung, Bách Trạch biết Quan Lục từng thầm thích Hứa Du Du. Mỗi lần anh ấy vừa xuất hiện, Bách Trạch liền lập tức kéo ra xa hoặc tìm cách đuổi đi. Không hiểu sao, điều này lại khiến Hứa Du Du hiểu lầm là hai người lúc nào cũng dính lấy nhau…
Quan Lục vội vàng xua tay, liên tục lắc đầu: “Anh là kiểu người lấy lợi ích làm đầu. Giúp được anh em chẳng qua là tiện tay mà thôi!”
Hứa Du Du thở dài một hơi: “Cho dù có chế tạo ra được, cũng không biết có bao nhiêu người thật sự được sử dụng.”
Ánh mắt Bách Trạch trở nên dịu dàng, anh nhìn thẳng vào Du Du, đôi đồng tử đen như mực chất chứa tình cảm sâu đậm, rồi khẽ cụp mi che giấu tâm tư: “Anh vẫn chưa cảm ơn em. Anh biết vì để anh có thể được điều trị tốt hơn, em đã tốn không ít công sức. Nhất là khi chú và dì vốn thuộc phe mạnh mẽ, lại vốn đã không hợp với “Viện Nghiên cứu Tương Lai” ngay từ đầu.”
Sắc hồng như ráng chiều tà dần lan lên hai má Hứa Du Du, cô có phần ngượng ngùng, căng thẳng siết lấy vạt áo, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh: “Phải là em cảm ơn anh mới đúng. Nếu không có anh khi đó, vốn dĩ em đã không thể sống sót mà ra ngoài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play