Chờ thêm mấy ngày nữa, bọn họ nghe nói những gia đình có giao tình với nhà họ Hoắc trong thành đều phải đến dự tiệc, lúc này mới ý thức được nhà họ Hoắc coi trọng đứa chắt trai này đến mức nào, vì thế chủ động liên lạc, bày tỏ muốn mang lễ vật đến mừng.
Cụ ông nhà họ Hoắc ở đầu dây bên kia làm bộ khách sáo, lại chẳng khác gì hổ cười ẩn sau nụ cười hiền: “Cháu đích tôn của tôi tính tình dịu dàng, thích màu vàng chanh, vàng nhạt… Đúng rồi, tông màu ấm ấy, trẻ con mà, ha ha… Các vị đừng tặng màu đen, thằng bé không thích… À đúng, thú bông động vật nhỏ nhỏ trong nhà đã có rồi, đừng tặng nữa, tặng thứ gì thú vị, hiếm lạ ấy…”
Những người khác: Người mới là người gợi chuyện lễ vật trước đó nhé?
Tiệc nhà họ Hoắc còn chưa tổ chức, mà cả thành đã biết, vị chắt trai này chắc chắn sẽ là người kế thừa tương lai của nhà họ Hoắc.
Chuyện nên hỏi hay không nên hỏi, lời nên nói hay không nên nói, tất cả đều ngậm lại trong bụng, chọn một món quà chu đáo, rồi tới dự tiệc là được.
–
Hi Hi lại chẳng biết ông cố của mình đã tự mình chạy vạy lo liệu nhiều chuyện đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT