Lâm Tri Ngôn nhớ rõ những người bạn có tài thấu hiểu tâm trạng người khác của mình cũng đã từng khen cô là người có tính cách dịu dàng và hiền lành, đôi mắt xinh đẹp của cô hiện nét trong trẻo hệt trẻ con. Bọn họ khen cô là một người bạn biết lắng nghe, có lối sống trầm tĩnh, điềm đạm, không xô bồ cũng không giành giật với đời, vì thế người nào ở cạnh cô cũng sẽ thấy thoải mái, dễ chịu. 
Lâm Tri Ngôn nghĩ thầm đây hẳn là lý do vì sao có rất nhiều người muốn đến gần và bầu bạn với cô.
Nhưng cho dù cô có thuộc tuýp người dễ tiếp cận đi chăng nữa, thì mối quan hệ giữa cô và các đồng nghiệp nam chưa bao giờ vượt quá phạm vi công việc bình thường, thế mà Hoắc Thuật vẫn ghen cho được... Anh giống như đang cố tình gây sự.
Nếu như Lâm Tri Ngôn cố gắng giải thích thì chỉ càng khiến Hoắc Thuật dễ dàng rơi vào vòng lặp tự hỏi lẩn quẩn, nghi đông nghi tây liệu cô có ai khác ngoài mình không.
Mặc dù cô chỉ là một công dân thấp cổ bé họng, không giỏi mưu tính, nhưng cũng không yếu ớt đến mức bị một kẻ say rượu dắt mũi, vì thế cô dứt khoát nói móc lại anh.
"Tổng giám đốc Hoắc nói chuyện không có tí lý lẽ nào nhỉ? Anh cũng đâu phải bạn trai tôi đâu, nên là tôi có qua lại với ai, có kết bạn với ai thì cũng không đến lượt anh đồng ý."
Không khí trong xe dần ấm lên, Lâm Tri Ngôn cởi áo khoác ra cho đỡ nóng, cô khẽ nhếch miệng cười: "Và đương nhiên, anh cũng không cần báo cáo chi tiết cho tôi biết về những cô nàng xuất hiện bên cạnh anh đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play