Sau khi Lâm Tri Ngôn dạy xong tiết cuối cùng tại cô nhi viện, cô cười chào tất cả các em lớn nhỏ trong lớp, rồi giơ ngón tay làm động tác “Máy ảnh”.
Bọn trẻ biết đây là cô giáo Lâm đang muốn chụp ảnh chung với mình, tức khắc người thì đẩy xe lăn, người thì chống nạng hào hứng vây quanh một chỗ, ngay cả các em mắc chứng tự kỷ trong góc cũng bị “Chuyển Phát Nhanh” ủi tới.
Trương Duệ Bác chạy về phòng mỹ thuật, lấy ảnh của Trần Linh trên tủ cất đồ ra. Chuông Nhỏ là bạn cùng lớp và cũng là thành viên gia đình quan trọng nhất của bọn họ, đương nhiên không thể vắng mặt trong trường hợp này.
Lâm Tri Ngôn khoanh chân ngồi trên mặt đất, vươn cánh tay ôm lấy cổ của “Chuyển Phát Nhanh” mà an ủi, giơ ngón giữa và ngón trỏ lên thành chữ “V” nhỏ, một tay cầm điện thoại di động hướng về phía trước, để bọn trẻ vây quanh cô đều được lọt vào trong ống kính.
Ánh mặt trời xuyên qua khung cửa kính, chiếu sáng hạt bụi vàng li ti trong không khí, Lâm Tri Ngôn hơi nghiêng đầu, nở nụ cười ấm áp.
“Tách” một tiếng, ống kính dừng lại.
Lâm Tri Ngôn rất hài lòng đối với tấm ảnh này, cô nhìn hồi lâu, sau đó đứng dậy đi đến phòng làm việc của dì viện trưởng, đưa đơn từ chức bằng cả hai tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT