Lâm Tri Ngôn không biết mình đã ra khỏi nhà họ Hoắc bằng cách nào.
Lúc xuống tầng chạm mặt Quan Thiến nhưng cô không rảnh để ý đến ánh mắt ngạc nhiên của đối phương, chỉ vội vã thay giày rồi đi ra ngoài.
Con đường xuống núi vừa dài vừa lạnh, những ngọn đèn đường tỏa ra quầng ánh sáng lẻ loi, tưởng chừng như không thấy được điểm kết thúc. Tháng ba mùa xuân se lạnh, gió đêm lạnh lẽo thổi tới như cứa vào bắp chân trần của cô khiến cô tê tái.
Phía sau vẫn luôn có một chiếc xe bám theo Lâm Tri Ngôn với khoảng cách không gần cũng không xa, đèn pha chiếu xuống chân cô như lớp sương lạnh phủ xuống mặt đất.
Lâm Tri Ngôn không biết đó là xe của nhà họ Hoắc phái tới hay của người đi đường tình cờ ngang qua. Cô không dám quay đầu nhìn mà chỉ siết chặt chiếc áo măng tô bằng vải cashmere và bước nhanh hơn. Mắt cá chân cứng đờ của cô đau nhức vì phải đi nhanh, giống như nếu cô đi chậm hơn một bước thì sẽ có thứ gì đó đáng sợ đuổi theo và cắn nuốt cô vậy.
Không biết đi được bao lâu, đèn neon trở nên sáng hơn và tiếng xe cộ trên dọc đường chính cũng ngày càng rõ ràng hơn. Lâm Tri Ngôn vẫy một chiếc taxi lại, chiếc xe còn chưa kịp dừng hẳn thì cô đã nhanh chóng mở cửa bước lên xe.
Không thể chậm trễ được, cô sắp không chống đỡ được nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT