Trong nhà bật lò sưởi, bây giờ Lâm Tri Ngôn đang vận một chiếc váy len dây rút màu kem, buộc tóc đôi ngựa, ăn mặc rất thoải mái.
Hoắc Y Na lấy lại tinh thần, hét ầm lên: “Lâm Tri Ngôn, sao cô lại ở đây?!”
Lâm Tri Ngôn bỗng đau đầu, mình nên giải thích thế nào bây giờ?
Dường như Lạc Nhất Minh đã đoán được gì đó, anh ấy lúng túng gãi cổ, nói: “Có lẽ anh Thuật biết hôm nay em về nước nên cố ý bảo Lâm Tri Ngôn đến… Vào đi vào đi, ở ngoài lạnh, anh đưa em vào trong trước.” 
“Không thể nào! Em không hề cho Hoắc Thuật biết chuyện tôi đổi vé máy bay.”
Hoắc Y Na cố gắng đẩy xe lăng vào cửa, hừ lạnh: “Anh ta lại chả ước gì em chết quách ở ngoài cho xong, sao có thể quan tâm việc em về sớm?”
Nói xong, cô ta liếc mắt nhìn hộp quà trên bàn ăn, màu lam đậm bên ngoài tiêu biểu cho phong cách nam giới, ba lô đeo vai của Lâm Tri Ngôn dựng bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play