Năm nay khí hậu ấm áp nhiệt độ đầu năm lại xuống thấp, ngoài trời bắt đầu đổ tuyết.
Lăng Phi kéo nhân viên trong văn phòng vào một nhóm để phát lì xì, Lâm Tri Ngôn giành giật quên cả trời đất.
Hoắc Thuật vừa kết thúc cuộc trò chuyện với bên nhà chính thì thấy Lâm Tri Ngôn khoe khoang “chiến tích” với anh. Hoắc Thuật bật cười, nói cô không ưa thẻ đen mà cứ thích đi giành mấy đồng tiền lẻ này.
Lâm Tri Ngôn cười nói anh không hiểu, tiền do mình kiếm được mới là thích nhất, huống gì Tết nhất là phải nói chuyện, giật lì xì với mọi người, như vậy mới có không khí.
Từ trước đến nay, Hoắc Thuật không thích ồn ào.
Chưa kể trước đây còn bị trục xuất ra nước ngoài, vốn dĩ không có khái niệm “đoàn viên”. Mấy năm nay anh được gọi về nhà chính ăn Tết, sau bữa cơm tất niên, chuyện đầu tiên trong năm mới là ngồi ngay ngắn theo tôn ti trật tự, trước hết là phát lì xì cho con cháu, sau đó báo cáo công việc, nghe ông cụ sắp xếp như họp hội nghị quốc tế.
Cảnh tượng ấy buồn cười đến lạ. Hoắc Thuật vẫn thích đeo mặt nạ giả nhân giả nghĩa đứng ngoài đám người kia với thái độ lạnh nhạt như xem kịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play