Cậu và Dịch Phong nhìn thấy cảnh Lạc Lạc và Serein chơi đùa vui vẻ, trái tim của họ dường như đã được nhẹ nhõm phần nào. Cảnh tượng ấy mang lại một cảm giác an yên mà họ đã tìm kiếm bấy lâu. Họ không cần phải lo lắng, không cần phải chạy đua với quá khứ nữa, vì giờ đây, gia đình đã thật sự đoàn tụ.
Minh Nhạc khẽ mỉm cười, nhìn Dịch Phong, ánh mắt hai người gặp nhau, không cần lời nói, chỉ đơn giản là sự hiểu biết và sự yên bình trong khoảnh khắc đó. Cậu cảm nhận được sự an tâm khi nhìn thấy Dịch Phong bên cạnh mình, khi cảm nhận được tình yêu thương vững chắc của anh dành cho gia đình nhỏ của họ.
“Anh thấy không, cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi,” Minh Nhạc khẽ thì thầm.
Dịch Phong mỉm cười nhẹ, ánh mắt sâu thẳm chứa đựng sự bình yên. “Ừ, mọi thứ đã qua rồi. Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đây.”
Cả hai lên tầng, rời xa cảnh tượng vui đùa của Lạc Lạc và Serein. Minh Nhạc ngồi xuống ghế, thả lỏng cơ thể sau một ngày dài căng thẳng, trong khi Dịch Phong đứng bên cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài, đôi mắt anh tràn ngập suy tư nhưng cũng có chút dịu dàng. Cả hai đều hiểu rằng quá khứ không thể thay đổi, nhưng tương lai còn rộng mở.
"Chúng ta đã đi qua những thử thách, đã chịu đựng những mất mát, nhưng giờ đây chúng ta có thể nhìn về phía trước, không phải sao?" Minh Nhạc nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm.
Dịch Phong quay lại nhìn cậu, ánh mắt anh dịu dàng hơn bao giờ hết. “Đúng vậy, anh sẽ luôn ở bên em, không để em một mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT