Hơn một tháng trôi qua tại tinh cầu Limerence, cậu vẫn bị giam cầm trong căn phòng xa hoa, sự cô đơn và sự mơ hồ về thế giới bên ngoài khiến cậu không thể không lo lắng. Cậu không biết chuyện gì đang xảy ra ngoài kia, không rõ tình hình của anh, Dịch Phong, liệu anh đã trở về hay vẫn còn đang đối mặt với nguy hiểm ngoài không gian. Từng giây phút trôi qua, nỗi lo lắng trong cậu lại càng dâng lên mạnh mẽ.
Cậu nhớ gia đình, nhớ con trai LMỗi lần cậu nói, hắn đều đáp lại một cách mơ hồ, như thể hắn đang gật đầu để làm vui lòng cậu, nhưng thực chất, trong mắt hắn vẫn tồn tại một chút bướng bỉnh và mơ hồ, những dấu vết của nỗi ám ảnh, sự cuồng loạn. Dù hắn nói rằng "hiểu" nhưng cậu cảm nhận được rằng những lời ấy chỉ là sự xoa dịu tạm thời, chẳng phải là sự thay đổi thực sự trong tâm hồn hắn.
Những ngày tháng trôi qua trong những cuộc đối thoại ấy, cậu không hề bỏ cuộc, dù lòng mình đầy đau đớn và mệt mỏi. Cậu kiên nhẫn chờ đợi sự thay đổi từ hắn, mong muốn hắn nhìn nhận rằng tình yêu thương đúng nghĩa không phải là sự chiếm hữu, không phải là sự giam cầm, mà là sự tự do để được là chính mình.
Dù hắn không bao giờ thực sự hiểu, nhưng những câu hỏi ấy, những lời khuyên dịu dàng của cậu, dần dần gieo vào tâm trí hắn những dấu vết mơ hồ về một tình yêu không phải là sở hữu, về một "em trai" không phải là thứ có thể ép buộc hay kiểm soát. Cậu hy vọng một ngày nào đó, những câu hỏi này sẽ là lời mở đầu cho sự tự do mà cậu khao khát.
Dù chưa có sự đột phá, cậu vẫn kiên trì, vì cậu biết, chỉ có sự kiên nhẫn và lòng tin rằng một ngày nào đó, Serein sẽ nhận ra rằng tình yêu thương thật sự là khi có thể để người khác tự do, khi có thể yêu mà không cần ép buộc. Và đó chính là điều cậu mong muốn, điều cậu sẽ tiếp tục đấu tranh vì dù trong tình cảnh nào.ạc Lạc với những nụ cười ngây thơ và câu nói "ba ơi, ba ơi", trong khi cậu không thể làm gì để bảo vệ bé, không thể ở bên để chăm sóc khi bé cần. Cậu tự hỏi, liệu có ai đang chăm sóc cho bé, liệu bé có cảm nhận được sự vắng mặt của cậu? Và liệu gia đình có quá lo lắng cho cậu không, khi không có bất kỳ thông tin gì từ cậu trong suốt thời gian qua?
Mỗi ngày trôi qua, cậu càng thêm rối bời, lòng nặng trĩu. Cậu không thể ngừng nghĩ về anh, về những tháng ngày cậu và anh đã bên nhau, về tình yêu kiên cường mà họ đã xây dựng. Trong khi đó, Serein vẫn tiếp tục hành động như một người anh trai nhiệt huyết nhưng mù quáng, cứ kiên quyết tin rằng cậu chính là em trai Selenophile mà hắn đã mất đi. Nhưng cậu không phải Selenophile, cậu là Minh Nhạc, người duy nhất mà anh, Dịch Phong yêu thương.
Mỗi đêm, khi cậu cố gắng ngủ trong căn phòng khép kín này, tâm trí cậu lại chìm vào những suy nghĩ và kỷ niệm xưa, tưởng tượng về một ngày đoàn tụ với gia đình, với Lạc Lạc và với anh. Nhưng liệu ngày đó có đến, hay là sẽ mãi mãi chỉ là một giấc mơ không thể thành hiện thực? Câu hỏi này cứ quẩn quanh trong đầu cậu, khiến cậu cảm thấy mình như đang sống trong một cơn ác mộng không có hồi kết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT