Dịch Phong từ từ mở mắt, ánh mắt đã trở nên kiên định. Anh siết chặt tay Minh Nhạc, không phải vì lo sợ, mà vì anh đã tìm lại được một phần của chính mình – một phần mà anh đã đánh mất trong thời gian dài.
"Chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa, đúng không?" Dịch Phong hỏi, giọng anh dịu dàng nhưng chắc chắn.
Minh Nhạc mỉm cười, ánh mắt đầy tình cảm. "Không bao giờ."
Lạc Lạc đứng bên cạnh, đôi mắt to tròn đầy sự tò mò nhìn vào chiếc hộp gỗ nhỏ mà Dịch Phong vừa cầm lên. 
Cậu bé nhón chân, miệng lẩm bẩm như muốn hiểu chuyện gì đang diễn ra giữa ba lớn và ba nhỏ. Bàn tay nhỏ xíu của Lạc Lạc vô thức với ra, định chạm vào chiếc hộp, nhưng lại ngừng lại khi nhận ra ba của mình đang nhìn mình.
Dịch Phong khẽ mở chiếc hộp gỗ ra, bên trong là những món đồ nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa: quân hàm, huy hiệu, và lá thư cũ. Lạc Lạc tò mò nhìn vào
Dịch Phong và Minh Nhạc lúc này không hề để ý đến hành động của cậu bé. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play