Sợi lý trí cuối cùng của vị thiếu tướng trẻ anh dũng đứt “phụp”. Anh điên cuồng nhào vào người cậu, như ngực giống đứt cương mất phương hướng lao đầu vào đối tượng mình đã định. Hung hăng muốn chiếm lấy người trước mắt này.
Cậu bác sĩ không kịp đề phòng, bị người đàn ông trước mắt này điên cuồng xâm chiếm.
“Aa…a.a… xin ngài…tha…a”
“Tôi…ư..ưm…không cố ý…a”
Vị thiếu tướng như kẻ không lý trí cắn mút cơ thể cậu, điên cuồng hung bạo, chỉ vài phút trước đây khuôn mặt chính trực, nghiêm nghị đang còn nhưng giờ đây khuôn mặt người đàn ông này vẫn còn vẻ điển trai nhưng lại dâm dục vô cùng, điên cuồng chiếm hữu cậu.
Mặc vị bác sĩ vùng vẫy phản kháng ra sao, miệng luôn mồm cầu xin van nài anh tha, tay chân bị anh ép chặt, chỉ còn biết tố cáo hành vi của anh bằng những giọt nước mắt. Càng khơi gợi lên giục vọng ẩn sâu trong anh.
“Nhóc con, là chính em đẩy thêm dầu vào lửa…a…em phải tự mình dập thôi…”
“Ngoan..”
“Ư..ưm… xin…ngài…a…th..a.a..”
Anh vác cậu trên vai gấp gáp mở cánh cửa phụ trong phòng ra, quả nhiên là một phòng nghỉ nhỏ nha. Cậu vùng vẫy kịch liệt ra sao thì sức nào có bằng vị thiếu tướng ngày nào cũng tập luyện khổ cực trước mắt này.
Trò này của cậu trong mắt anh như mèo vờn râu hổ. Kích thích anh vô cùng.
Trên chiếc giường đơn nhỏ nhắn cậu bị thân hình cường tráng trước mắt đè xuống, hai cổ tay cậu bị anh ghì chặt để trên đầu. Đôi chân dài uy mãnh xâm chiếm vùng tam giác của cậu. Cặp chân thon dài của cậu bị tách ra hai bên, banh rộng hết cỡ.
“A.aaaaaa..a.a.a.a.a..đưngg…a..a..ưm”
Quần áo bị anh hung hăng xé rách, trên người không còn lấy một mảnh vải, cậu xấu hổ che mắt nức nở khóc. Từng giọt từng giọt uất ức tuân rơi.
Hậu huyệt nhỏ nhắn lần đầu được khai phá, một ngón hai ngón ba ngón sau đó không kiêng nể gì chọc thẳng cái con quái vật khổng lồ vào phân thân dưới của cậu.
Vị thiếu tướng trẻ - Dịch Phong bị lỗ nhỏ siết chặt, hít một hơi thật sâu, khoái cảm hưng phấn này như một luồng điện chạy dọc từ quy đầu vọt thẳng lên não. Anh nhẹ nhàng vuốt ve dỗ dành cậu.
“Nhóc con, ngoan a thả lỏng ”
“Ư..a..ư..ưm” Cậu lắc đầu nguồi nguội như cái trống bỏi.
“A…em cắn tôi đau lắm đó..”
“Thả lỏng nào bé ngoan tôi chỉ vào một xíu nữa thôi”
“Hư..Khô..ng..đa.a.au…aaaa”
Anh cạy mở hàm răng của cậu, đầu lưỡi trơn tru luồn vào bên trong khoang miệng nhỏ làm loạn, đem mỹ nhân giam trong ngực chơi đùa. Côn thịt giữa háng nhân lúc cậu thả lỏng mà tấn công vào được một nửa.
Minh Nhạc giật mình đau đớn la lên.
"AAaa…đừng….ưm..đ..a.au"
Cậu nâng hông lên trách né đợt tấn công, Dịch Phong lập tức bóp chặt vòng eo mảnh mai của cậu, cặc bự một phát lút cán.
Hai người đồng thời kêu lên, Dịch Phong phát ra tiếng gầm trầm thấp rồi thở dài thỏa mãn, còn Minh Nhạc thì khóc nức nở thét chói tai.
Cậu tức giận cắn mạnh vào môi anh trả thù, đem môi mỏng của anh lưu rõ dấu răng.
Dịch Phong bình thản liếm khóe môi bị cậu cắn rách, dưới háng lại đẩy nhanh tốc độ: “Mèo nhỏ cắn người tôi lại càng thích nha” Nói rồi anh cúi người liếm vài giọt lệ non ứ đọng trực chờ trào ra trên khóe mắt cậu.
Cậu nức nở, cố gắng chịu đựng cơn đau.
Hậu huyệt nhỏ bé cố gắng bao bọc lấy côn thịt to lớn, vừa mài vừa cọ vào vách thịt non mềm, nguyên cây gậy hoàn toàn đi vào.
Nơi hai người giao hợp bắn rất nhiều chất lỏng trắng đục, toàn thân toàn là dâm thủy.
Qua một lúc lâu cậu cũng không còn kháng cự nữa mà cam chịu, chấp nhận khoái cảm từ hạ bộ. Hai chân câu thoải mái kẹp chặt lấy eo Dịch Phong. Cánh tay trắng như tuyết vòng qua cổ ôm chặt lấy anh, đôi môi căng mọng hơi hé mở phát ra tiếng rên rỉ ái muội.
Không biết bị anh chọc trúng điểm nào, Minh Nhạc đột nhiên ưỡn cong lưng, đầu lắc như cái trống bỏi, miệng thét lên:
“A a a hư…không được đâm, nơi đó…ưm..ư…ứm”
Biểu cảm xấu hổ không thể nói rõ, Minh Nhạc không thể tin được cậu lại phát ra âm thanh này.
“Aaa…đừng, nhanh quá…aaa không…khô…được..ư”
Minh Nhạc luôn miệng xin tha, từ lúc người đàn ông này tìm được điểm mẫn cảm của cậu, anh như phát điên, nhiều lần va chạm vào một chỗ.
Xin tha không được cậu tức giận ngửa cổ cắn mạnh vào vai trái của anh, nhất quyết không chịu nhả.
Dịch Phong ăn đau, đẩy cậu cùng ngã xuống giường, nắm chặt hai chân thon gọn nhỏ gác lên bả vai mình, sau đó hung hăng thọc vào rút ra.
Thiếu niên bên dưới hối hận vô cùng. Đúng là tự rước khổ vào thân! Aaaaaa!
“Nhóc con, còn dám chơi xấu không?”