Lúc bữa ăn kết thúc, trên bàn người đã vơi đi nhiều, người lướt điện thoại thì lướt điện thoại, người ra sofa xem Gala Chào Xuân thì xem Gala Chào Xuân, dượng lại vào bếp, cậu út và anh họ ghé vào nhau trò chuyện gì đó.
Lục Sâm và Hạ Hiểu Viễn đi đến phòng ngủ nhỏ trước kia của Hạ Hiểu Viễn, nơi đó giờ đã thành phòng sách của anh họ. Hai người không vào trong, đứng ở cửa, Hạ Hiểu Viễn nói cho Lục Sâm biết giường trước đây đặt ở đó, bàn học ở chỗ nào, cậu chính là lớn lên trong căn phòng ngủ nhỏ này.
“Có phải rất nhỏ không.”
Hạ Hiểu Viễn hỏi Lục Sâm.
Tay Lục Sâm ôm lấy vai Hạ Hiểu Viễn, không nói gì, chỉ vỗ về an ủi.
Hạ Hiểu Viễn trong lòng có chút cảm khái, không phải đối với phòng ngủ, cũng không phải đối với cảnh còn người mất vì mình đã không còn ở đây, mà là trước đây không nghĩ tới có một ngày sẽ giới thiệu nơi mình lớn lên cho người mình yêu.
Lục Sâm lúc này nói: “Đồ đạc của em đều thu dọn mang đi rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT