Hộp quà nhiều, Hạ Hiểu Viễn phụ xách mấy cái.
Lúc cùng nhau đi thang máy lên lầu, Hạ Hiểu Viễn còn nghĩ: Lục Sâm là người rất có chừng mực, sao hôm nay lại mang nhiều quà như vậy, dù bây giờ người gặp không phải bạn thân mà là cha mẹ đi nữa, cũng không cần đến mức này.
Hạ Hiểu Viễn âm thầm lấy làm lạ.
Ra khỏi thang máy, ấn chuông cửa, cửa rất nhanh mở ra, lộ ra Từ Nhược Manh đứng sau cửa đã cố ý ăn diện lộng lẫy. Từ Nhược Manh tò mò lại kinh ngạc nhìn về phía Lục Sâm: “Chào anh.”
Lục Sâm: “Chào em.”
Vào cửa, những chiếc hộp màu cam rực rỡ chồng thành một đống trên sofa. Từ Nhược Manh mấy lần định mở miệng khách sáo, đều vì nhận ra thương hiệu và bị số lượng làm cho kinh ngạc, lời nói đều không thốt ra được, còn liên tục đưa tay che miệng, che ngực, rồi chạy vào bếp rót trà pha nước. Mãi đến khi đưa một ly trà đến tay Lục Sâm, mới thấp thỏm nói: “Anh Lục, đều là người một nhà, cần gì khách sáo như vậy ạ.”
Lục Sâm nhận lấy trà, cười cười, nói giọng bình ổn: “Là người một nhà, thì không cần khách sáo, nhận lấy đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play