Hạ Trầm Quang chẳng biết nói gì hơn: "Trận động đất xảy ra mấy tiếng trước rồi. Quãng đường cậu chạy đến đây chắc phải xa lắm nhỉ."
Tô Mỹ Vân cười đáp: "Tớ phải ghé qua tiệm tạp hóa làm que kem trấn tĩnh đã, rồi còn phụ mọi người khuân chiếu ra sân vận động, sau đó ghé căng tin ăn bát mì khoai tây, ra vườn hoa đọc sách một lúc rồi mới tức tốc chạy qua đây!"
Hạ Trầm Quang: "Thật cảm kích sự quan tâm chu đáo của cậu."
Tô Mỹ Vân: "Đương nhiên rồi, không kể ba mẹ, ông bà nội ngoại, bạn thân, hội chị em bạn dì và các bạn cùng phòng, à, loại trừ cả lớp trưởng, lớp phó học tập, lớp phó văn thể, chủ nhiệm câu lạc bộ và tất cả thành viên câu lạc bộ hoạt hình cùng con Corgi nhà tớ, thì cậu chính là người quan trọng nhất đối với tớ đấy!"
Hạ Trầm Quang: ...
"Tôi đúng là "quan trọng" quá nhỉ."
Hạ Trầm Quang không muốn tiếp tục cuộc nói chuyện vô nghĩa này, liền gọi cả đội tiếp tục tập luyện.
Cô gái theo đuổi nhiệt tình này tên là Tô Mỹ Vân. Cô ấy đứng bên rìa sân, cổ vũ không ngớt: "Cố lên, cố lên, anh Trầm Quang cố lên."
Hạ Kinh Thiền từng được cha kể rằng, thời đại học ông có vài người theo đuổi rất mãnh liệt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play