Hắc Sở Văn ôm chặt Kỳ Hoành, trong lòng dâng lên một xúc động muốn hôn lên môi cậu. Cố gắng kìm nén hành vi không nên có, Hắc Sở Văn hết lần này đến lần khác lặp lại lời an ủi, đồng thời cũng đang an ủi chính mình.
Mà Kỳ Hoành lại không muốn buông anh ra, phảng phất một khi buông tay, mình sẽ không bao giờ nhìn thấy anh nữa, chỉ có ôm chặt anh như vậy, trong lòng mới vững dạ. Họ cứ như vậy, không nỡ buông đối phương ra, trải nghiệm kinh khủng vừa rồi dường như đã lùi xa, chỉ còn lại hơi ấm của nhau.
"Khụ khụ, tôi nói hai người ôm nhau nãy giờ còn chưa xong à? Giữa mùa hè nóng nực mà không thấy nóng sao?"
Không biết Hạ Lăng Ca vào từ lúc nào, dường như đã đứng bên cạnh nhìn rất lâu, có lẽ là hơi chán, nên mới mất hứng cắt ngang họ.
Kỳ Hoành có chút xấu hổ buông Hắc Sở Văn ra, còn đối phương vẫn mặt không đổi sắc, thản nhiên nói: "Sao cậu lại về rồi?"
"Đến không đúng lúc, thật ngại quá. Có thể phiền hai vị bớt chút thời gian trong trăm công nghìn việc nói cho tôi nghe một chút được không, cái mùi pháp thuật đầy nhà này là ai làm? Còn nữa, tôi nói Hắc tử, mặt dày như anh cũng nên biết chừng mực, eo luật sư Kỳ sắp bị anh ôm đến phát rôm rồi."
Lúc này Kỳ Hoành mới nhận ra, tay Hắc Sở Văn vẫn còn đang ôm eo mình, không khỏi đỏ mặt. Còn người ta Hắc Sở Văn thản nhiên rút một chiếc gối đầu từ sau lưng cậu dựng lên, nói: "Nghỉ ngơi một lát, chúng ta từ từ nói chuyện."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play