Lúc Chu Y Hàn cười nhạo Đoàn Trác Hữu, gần như lại quên mất rằng, anh vừa mới uống xong một bát canh, còn là bát canh đầy.
Đoàn Trác Hữu ôm Chu Y Hàn, đè cô lên cửa, để đôi chân thon dài của cô quấn quanh eo mình.
Chu Y Hàn không khỏi cười khúc khích, càng nghĩ càng thấy thú vị.
“Còn cười?” Giọng nói Đoàn Trác Hữu khàn đặc, trên người anh có mùi thuốc lá xen lẫn mùi rượu nhàn nhạt.
Chu Y Hàn nhẫn nhịn, hỏi anh: “Tối nay anh đi xã giao sao?”
“Ừm.” Anh mang theo dáng vẻ uể oải, hỏi Chu Y Hàn, “Nhớ anh không?”
Hai người mới không gặp hai ngày mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play