Bối An Kì nhìn dáng vẻ yếu đuối của Chu Y Hàn, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Cũng không biết tại sao lại khó chịu.
Có thể là vì không an tâm, cho nên mới khó chịu.
“Nghe nói hôm qua cô đến muộn?” Bối An Kì hỏi.
Chu Y Hàn vô tội đáp: “Ừm, tôi ngủ quên mất.”
Bối An Kì trợn trắng mắt: “Thái độ này mà muốn làm diễn viên sao? Cô có biết diễn viên thức khuya dậy sớm là chuyện bình thường không? Nếu cứ hở ra là đến muộn, thì sẽ làm lỡ bao nhiêu việc chứ?”
Chu Y Hàn đồng tình với Bối An Kì, liên tục gật đầu: “Chị nói không sai, lần sau tôi sẽ không như thế nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT